Hắn cũng là người của Lục gia? Lục Bằng cười nói: "Xin hỏi các hạ gia tộc trưởng bối là ai, là chi thứ nào?" Lục Vũ nhàn nhạt nói: "Ta hẳn là trực hệ." Ý cười trên mặt Lục Bằng càng tăng lên: "Trực hệ? Chỉ còn lại một ít lão già, sao ta chưa từng nghe nói Lục gia ta còn có trực hệ tử đệ? Bằng hữu, ngươi giả mạo người của Lục gia ta, cũng nên điều tra rõ ràng trước đã." Phạm Ánh Tuyết càng khinh thường nói: "Gia gia, hắn chỉ sợ sẽ là một phàm nhân lừa đảo, đã lừa ngài rồi, ngài tuyệt đối không nên tin những lời loại người này nói!" "Nói bậy bạ gì đó!" Phạm Thần Y giận dữ: "Lục Vũ đại sư chỉ chốc lát đã chữa khỏi bệnh cho bệ hạ, ngươi cho rằng lão phu không phân biệt được ai có bản sự mạnh hơn sao?" Lục Bằng lắc đầu: "Phạm Thần Y, ngài không phải Luyện Đan Sư, cũng không hiểu cái khó trong đó." "Nếu như ta tu hành, năm tuổi đã bắt đầu tu hành Đan đạo rồi, bây giờ mới có thành tựu như vậy. Luyện Đan Sư không phải nói là có thể làm được, quan trọng hơn là có thiên phú hay không." "Còn như bệnh của Hoàng đế, ha ha, theo ý ta thì chẳng qua là một bệnh nhẹ mà thôi. Có lẽ hắn có phương pháp đặc thù nào đó có thể chữa khỏi cho Hoàng đế, nhưng nếu muốn trở thành Luyện Đan Sư, chỉ chừng đó vẫn chưa đủ." Lục Bằng khinh thường nhìn Lục Vũ: "Lục gia ta thế lớn, hầu như mỗi nơi đều có người giả mạo Lục gia hoành hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839556/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.