Trần Duy Cẩn dở khóc dở cười nhìn mảnh ngọc bội mà Thanh Y mang về.
– Nàng ta đem cầm lấy mười lượng?
Đây chính là mảnh ngọc tuỳ thân của hắn đó, có thể dùng để điều động tiền trong tiền trang. Chính là muốn lấy mỗi lần mấy mươi vạn lượng cũng được. Làm sao hắn lại để nó lọt vào tay của nàng ta được? Lấy trộm sao? Chỉ để đem cầm mười lượng?
Nàng ta rốt cuộc là người thế nào đây?
– Được rồi. Ngươi lui ra đi. Tiếp tục theo dõi nàng.
– Thuộc hạ tuân lệnh.
Thanh Y ra ngoài, khẽ khép cửa lại. Hắn đi dọc theo hành lang được vài bước thì thấy Thanh Ca đang đi đến từ hướng đối diện, trên tay nàng đang bê một mâm có chén thuốc trên đó. Thanh Y nhíu mày nhìn nàng, hắn biết chén thuốc đó là nàng dành cho vương gia.
– Thanh Ca!
Thanh Y lên tiếng gọi, Thanh Ca lúc này mới ngước mặt lên nhìn hắn.
Thanh Y thật sự khó chịu, rốt cuộc là vì lý do gì mà Thanh Phong và cả Thanh Ca, những người đã thề tận trung với vương gia lại thay đổi thái độ như vậy. Tiền vương phi Lương Tiểu Nguyệt kia rốt cuộc có gì tốt mà khiến mọi người lại trở mặt chống đối vương gia? Nàng ta chỉ là một kẻ ngốc thôi.
– Tại sao phải như vậy?
Thanh Ca khẽ khép mắt, thửng thờ nói:
– Vương gia bị bệnh.
Thanh Y không chịu nổi nữa mà lên tiếng gắt:
– Vương gia hoàn toàn bình thường, người không bị bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-thanh-hoa/2433237/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.