Một buổi tối, Vân Hiểu Nguyệt ngủ khôngthoải mái, bởi vì yêu nghiệt chết tiệt kia coi nàng như gối ôm, khiến nàng thựckhó chịu! Năm lần bảy lượt chuồn ra khỏi trong lòng hắn, nhưng mỗi lần mình hưởngthụ không đến nửa canh giờ không khí tự do đã bị cánh tay dài của hắn chụp tới,lại bị ôm sát trong lòng. Càng quá phận là, ngay cả tấm chăn bằng gấm,cũng bị hắn nằm đè lên, kéo thế nào cũng không nhúc nhích, khiến mình đành phảicùng hắn ngủ một cái chăn, Vân Hiểu Nguyệt tức giận! Nếu không cảm giác hô hấpvững vàng của hắn, Vân Hiểu Nguyệt hoài nghi là hắn đang cố ý!
Chết tiệt, nếu không xem ngươi là kim chủcủa ta, ta ngay cả giường cũng không cho ngươi nằm đâu, chiếm giường còn muốnchiếm cả người với chăn? Chết tiệt, thật muốn đánh người!
Rốt cục, sau khi Tần Ngạo đệ làm như vậy lầnthứ N, không thể nhịn được nữa, Vân Hiểu Nguyệt nổi trận lôi đình, lo nghĩ, làmbộ xoay người mạnh một nhịp, một cước đá vào ngực rồng, nam nhân tôn quý nhấtthiên hạ này đã bị một cước đá xuống đất! Tuy nói thảm trải sàn rất dày, nhưngvẫn nghe ‘bịch’ một tiếng nặng nề, ha ha! Vân Hiểu Nguyệt thiếu chút nữa đã cườira tiếng, vội vàng che miệng lại, xoay người, cuốn chăn ôm vào trong ngực, thoảimái nhắm mắt bắt đầu ngủ!
“Ơ? Sao Trẫm lại ngủ ở đất?” Trong chốclát, Vân Hiểu Nguyệt nghe thấy giọng nói mơ mơ màng màng của của yêu nghiệt chếttiệt truyền đến từ dưới giường, sau đó lầm bầm lầu bầu một trận, chỗ trống bênngười lún xuống, yêu nghiệt nằm xuống!
“Kỳ quái, Trẫm chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/125297/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.