Mùi đàn hương thoang thoảng, phòng ngủ mộtmảnh yên tĩnh, ngoại trừ tiếng hít thở trầm trầm!
Uống thuốc xong, Tư Đồ Viễn ngủ rất sâu,trên trán thấm ra mồ hôi, Vân Hiểu Nguyệt cầm khăn, không ngừng lau mồ hôi chohắn. Ngay cả áo trên người hắn, Vân Hiểu Nguyệt cũng lột ra, bởi vì hiệu quả trịliệu của thuốc nàng kê vô cùng tốt, nhưng thúc đẩy sự thoát mồ hôi, nếu áo ướt,lại không có quần áo cho hắn đổi, mặc y phục ẩm ướt mà có gió thổi qua, ngược lạicàng không tốt!
Trông hắn thật lâu sau, đến khi sắc mặt hắndần dần khôi phục, trên trán cũng không nóng nữa, tấm chăn bằng gấm của Vân HiểuNguyệt đã ướt đẫm, Vân Hiểu Nguyệt chia phần chăn của mình cho hắn một nửa, tiếptục đọc sách.
Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng bướcchân nhẹ nhàng, tiếp theo, giọng nói vô cùng lo lắng của Huyên nhi truyềnvào: “Nương nương, thị vệ bên người của Hoàng thượng đến mời người đi qua, nóilà người đã hẹn với Hoàng thượng hôm nay đến Ngự Thư Phòng, Hoàng thượng đợingười đã lâu, đang phát hỏa!”
Ngự Thư Phòng? Vân Hiểu Nguyệt nghĩ nghĩ,đúng rồi! Hôm qua vừa nói, hôm nay nhiều việc, quên mất! Nhưng, yêu nghiệt kiamà chờ ta đến phát hỏa? Có trời mới tin! Khẳng định là mượn chuyện để gọi người!Hiện tại nếu đến muộn, để hắn chờ thêm một lát thì có làm sao?
“Huyên nhi, nói chờ bản cung rửa mặt chảiđầu một chút, lát nữa sẽ đi!”
“Dạ!”
Tựa vào bên giường, Vân Hiểu Nguyệt cầm lấysách y, tiếp tục nghiên cứu!
“Nương nương, vi thần đã tốt hơn nhiều,người nhanh đi, nếu không Hoàng thượng mà trách tội thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/125298/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.