Vài ngày sau, Vân Hiểu Nguyệt không ra khỏicửa, cả ngày ở trong phòng, nếu không xem y thư, thuận tiện chăm chút dungnhan, dần dần thừa nhận, phải lấy lại khuôn mặt đẹp của mình, tiêu trừ nốt đỏtrên mặt!
Không phải nói, hiệu quả thật sự khôngsai! Vài ngày sau, nốt đỏ trên mặt quả thực dần dần biến mất, khuôn mặt tuyệt mỹdần dần lộ ra.
“Chậc chậc, trắng noãn, làm mi mi xinh đẹp,mặt hồng như cánh sen, da dẻ nõn nà, yểu điệu mà thanh thoát, nhẹ nhàng uyểnchuyển, quả là tuyệt sắc, phải nói là khuynh thành. Huyên nhi, ta quả nhiên làtuyệt thế đại mỹ nhân! Không sai, thật sự thực không sai!” Nhìn khuôn mặt trongnước đã xinh đẹp, Vân Hiểu Nguyệt rất vừa lòng!
“Xì!” Bộ dáng tự kỷ tự sướng của Vân HiểuNguyệt làm một bên Huyên Nhi nở nụ cười, “Nương nương, người vốn là nữ tử đẹpnhất Thanh Long quốc chúng ta, ai đã thấy người đều nói người còn xinh đẹp hơntiên tử!”
“Ôi, Huyên nhi, rất khoa trương! Em đã gặpbao nhiêu nữ tử? Có bao nhiêu người đã gặp ta? Tuy nhiên, ta tin tưởng, cho dùta không phải người xinh đẹp nhất, nhưng sẽ không kém quá xa, đúng không!” Đôngchiếu chiếu, tây xem xét, Vân Hiểu Nguyệt cười tủm tỉm hỏi.
“Đương nhiên! Mỗi lần Đại thiếu gia trở vềđều nói, người là cô nương xinh đẹp nhất mà ngài từng gặp! Lão gia cũng nói, tấtcả thiên kim tiểu thư của kinh thành Thanh Long quốc đều không thể sánh bằngnương nương! Nương nương, nếu không phải người vẫn ru rú trong nhà, kẻ đến cầuhôn, khẳng định sẽ phá nát cửa phủ Thừa Tướng!” Huyên Nhi kiêu ngạo nói.
“Đại thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/125287/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.