Quá ngạc nhiên, ánh mắt Đoàn Cẩm Sơ như ngừng lại trên người Quý phi, la quần viền chỉ bạc lả lướt, thủy phù treo bên thắt lưng sẻ nhỏ, một bộ cung trang sắc tím phù dung thướt tha ôm lấy thân thể kiều diễm, tay áo dài chấm đất gác ngang vòng eo thon.
Bả vai lệch xuống, Đoàn Cẩm Sơ phục hồi tinh thần lại, nhận được ánh mắt ra hiệu kín đáo của thái giám dẫn đường, nàng vội cúi đầu, khom người bước đến, theo quy củ quỳ xuống đất hành lễ, "Nô tài tiểu Sơ tử khấu kiến Quý phi nương nương!"
"Đứng lên đi!" Quý phi cười nhẹ, âm thanh kiều nhuyễn, có chút mị nhân.
"Tạ nương nương!" Đoàn Cẩm Sơ giật mình, đứng lên, cúi đầu đứng ở một bên, nhẹ giọng nói: "Không biết nương nương triệu kiến nô tài có chuyện gì?"
"Tiểu Sơ tử, ngẩng đầu lên cho Bổn cung nhìn xem!" Quý phi nhếch mặt lên, vươn Lan Hoa Chỉ, có cung nữ vội đưa lên một chén trà nóng.
Đoàn Cẩm Sơ cau mày, chần chờ vài giây đồng hồ, chậm rãi ngẩng đầu lên, lạnh nhạt định nghênh lại ánh mắt Quý phi, dư quang tầm nhìn thoáng thấy ngọc thủ Quý phi vẫn khoát lên mu bàn tay Tiểu Thuận Tử như cũ, đôi mi thanh tú lại bất giác căng ra.
Tiểu Thuận Tử như cũng nhận ra ánh mắt nàng, ngón tay chợt cứng ngắc một cái, sau đó hướng Quý phi nói: "Nương nương, để nô tài đi lấy lê mật cho nương nương!"
"Ừ, vẫn là Tiểu Thuận Tử hiểu tâm tư Bổn cung." Mi mắt Quý phi kiều diễm ướt át, môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-thai-giam-yeu-hau-dua-lanh-hoang/2468305/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.