Đoàn Cẩm Sơ nổi da gà, run rẩy cả người, dùng sức nuốt nước miếng, tiểu trảo hơi đưa ra cố gắng chống đỡ thân thể mềm mại nhu nhược như không xương kia áp sát lên người, trong đầu đột nhiên có ý nghĩ Quý phi này thật phóng đãng, chẳng lẽ hoàng thượng không thỏa mãn được ả sao? Khụ khụ, hoàng thượng cũng đã sáu mươi tuổi, cờ thủng kia có thể..... đón gió lớn được sao?
"Tiểu Sơ tử, Bổn cung chưa từng gặp nam nhân nào có tướng mạo tốt như ngươi vậy đâu!" Hơn nửa người Quý phi tựa hẳn lên mình Đoàn Cẩm Sơ, áp Đoàn Cẩm Sơ cong cả thắt lưng xuống, trán đổ mồ hôi, âm thầm nghiến răng nghiến lợi, mẹ nó, làm như cô nãi nãi là nam nhân thật a, sao có thể chịu đựng ngươi được đây?
"Nương nương, nô tài gầy yếu, có chút điểm....... Có chút điểm chống đỡ không được!" Đoàn Cẩm Sơ yếu ớt thở dốc, hận không thể một tay hất ả nữ nhân không biết xấu hổ này ngã lăn ra đất!
"Tiểu Sơ tử, mấy ngày nay hoàng thượng thường lật thẻ bài của nương nương cung nào?" Cả người Quý phi chẳng những không đứng thẳng lên, ngược lại còn ngả hẳn vào người Đoàn Cẩm Sơ, cảnh tượng này giống như yêu thương nhung nhớ triền miên, quả thực chính là Bá Vương ngạnh thượng cung!
Đoàn Cẩm Sơ hiện không phải bị áp sát nữa, mà là hoàn toàn bị đè ép, cả người nghiêng hẳn xuống, cảm giác eo thon nhỏ của nàng sắp gãy mất!
Nhẫn! Nhất định phải nhẫn!
Hít sâu một hơi, Đoàn Cẩm Sơ cố hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-thai-giam-yeu-hau-dua-lanh-hoang/2468307/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.