Mọi người xung quanh giật mình chỉ nghe thấy một tiếng bịch trên mặt đất, lúc người phụ nữ mập mạp kia nhằm vào bụng tên đàn ông cao gầy kia ngồi xuống thì cảm nhận được mặt đất hơi bị chấn động một lát.
“Phụt!”
Gã đàn ông cao gầy kia không kêu ra tiếng kêu thảm thiết là bởi vì hắn đến kêu cũng không phát ra tiếng được, lúc bị người phụ nữ béo mập kia ngồi lên bụng thì miệng hắn sùi bọt mép ra, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, đến nữa tiếng kêu cũng không phát ra được.
Hắn cùng lắm cũng chỉ tầm bốn mươi năm cân nhưng người phụ nữ mập mạp tầm ba mươi mấy tuổi kia lại dường như nặng cả trăm cân, với trọng lượng này mà đè xuống thì cũng đủ để người ta phải sống dở chết dở, huống hồ lại còn bị ngồi lên như vậy, sùi bọt mép ra thôi thì cũng xem là nhẹ rồi!
Diệp Tinh đứng cách đó không xa khẽ há miệng, vẻ mặt kinh ngạc lẫn giật mình, vội vàng đi đến bên cạnh Phượng Cửu, nàng cũng vẫn chưa thể hoàn hồn.
“Thế nào? Muội xử lý người đến bản thân cũng không cần ra tay, trút giận được rồi nhưng vẫn còn nhẹ cho hắn quá!”
Ánh mắt Phượng Cửu hiện lên nụ cười, khẽ hất cằm lên, dung nhan tuấn tú cộng với thần thái tỏa ra chói lòa mà phấn khởi khiến người khác nhìn vào cũng cảm thấy vô cùng chói lọi, cuốn hút mê người, khiến cho không ít các cô nương đang độ tuổi xuân ở xung quanh cũng phải ngắm nhìn nàng mãi không thôi.
“Ngừng!”
Một âm thanh binh khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255831/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.