“Sao vậy?”
Phượng Cửu quay đầu lại nhìn nàng thì thấy ánh mắt tức giận của nàng đang nhìn về phía tên đàn ông gầy cao đã đi xa kia nên ánh mắt nàng cũng nhìn lên người kia đánh giá một chút.
“Không sao, đi thôi!” Nàng đè nén cơn tức giận trong lòng xuống rồi thu lại ánh mắt vừa rồi nói.
Phượng Cửu khẽ nhăn mày, vì không để ý nên cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, có điều thấy nàng ấy không nói nên nàng cảm thấy chắc cũng chẳng phải là chuyện lớn gì nên cũng không hỏi nhiều nữa.
Nhưng khi hai người ăn xong lại đi dạo tiếp, lúc định đi đến cửa tiệm linh dược xem thử thì trên đường lại gặp phải người đàn ông trung niên cao gầy kia.
Chỗ một sạp hàng nhỏ bày bán trên phố có một người phụ nữ mập mạp khoảng ba mươi tuổi ăn mặc sang trọng, một tay chống hông đang tức giận la mắng người tiểu thương, xung quanh có không ít người cũng đến xem náo nhiệt nhưng người đàn ông trung niên cao gầy kia lại chen vào sát người mấy nữ nhân đứng bên cạnh kia, lại còn tỏ ra vô ý giơ tay lên đụng chạm vào ngực của người ta.
Nhìn thấy cảnh này nên trong mắt nàng tỏa ra tia nhìn tức giận, rồi lại nhớ đến lúc ở trong ngõ kia cũng đi sượt qua người, chắc chắn người đàn ông này cũng dùng cách thức như vậy để lợi dụng Diệp Tinh, quả nhiên, nàng nhìn Diệp Tinh đứng bên cạnh một cái thì thấy sắc mặt nàng cũng trở nên tức giận.
“Loại người như vậy, gặp lần nào thì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255830/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.