Đặc biệt là khi nghe nàng nói có tám tên tu sĩ Kim Đan và bốn tên mạnh Nguyên Anh thì trong lòng lại càng sợ hãi.
Với sức chiến đấu như vậy lại còn bị mai phục như vậy, vậy thì liệu có còn cơ hội sống sót hay không?
Trong gia tộc nàng cũng chỉ có lão tỏ trong tộc mới có tu vi Nguyên Anh, nhưng trước mắt một lúc lại xuất hiện bốn tên mạnh Nguyên Anh và tám tên tu sĩ Kim Đan, loại chấn động của kẻ mạnh sắp đến gần này, loại sát khí lẫn bức ép của uy hiếp này càng khiến cho hai chân nàng không sao nhúc nhích được chứ đừng nói gì đến đi.
Nàng chỉ là một tu sĩ Đại Linh sư cấp ba, đến tu sĩ Trúc Cơ nàng cũng không phải, dưới sự uy hiếp như vậy, mạch máu lưu thông trong người nàng không nổ tung đã là may lắm rồi.
“Phượng Cửu, ta, ta đi không nổi!”
Dưới sự uy hiếp kia nàng khó khăn lắm mới nói ra được những lời này, Lúc này, nàng hiểu rất rõ, nói gì mà cùng kề vai chiến đấu với Phượng Cửu, tất cả đều là ngu xuẩn. Nàng chỉ có thể chạy nhanh về học viện cầu cứu thì may ra mới có thể cứu được cái mạng này của Phượng Cửu.
Nghe vậy, Phượng Cửu quay lại nhìn thì thấy sắc mặt của nàng trắng bệch cả lên, khóe môi có một ít máu tươi chảy ra, mồ hôi lạnh trên trán toát ra, lập tức vận khí linh lực trong lòng bàn tay rồi giơ tay ra làm đệm để nàng chạy đi hơn mấy chục mét.
Diệp Tinh nhìn chăm chăm nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255832/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.