Rất lâu sau, Phượng lão thái gia mới hoàn hồn, nói: “Sao có thể yên tâm được? Nắm quyền cả một quốc gia đâu có dễ dàng như vậy? Con người tùy tiện Phượng Tiêu kia chính là một võ tướng, nếu động tâm dùng mưu kế, nó căn bản sẽ không làm được, hiện giờ nó trở thành quốc chủ, chỉ sợ các nước xung quanh cũng muốn không an phận rồi, không được, không được rồi, đệ phải quay về, không về đệ sẽ không Ảnh Nhất tâm được!”
“Vừa rồi đệ không nghe ta nói sao? Thực lực của con trai đệ hiện giờ mạnh hơn đệ, nó trở thành võ hoàng, hơn nữa khi vào đêm trời ban phúc trạch, chức vị quốc chủ này của nó rất yên ổn, đệ không cần lo lắng người khác làm lung lay vị trí này, huống hồ vị cường giả kia còn ở đó, những tiểu quốc xung quanh cũng không dám đụng chạm đến Phượng Hoàng hoàng triều bọn đệ.”
Lâm Bác Hằng nói xong, lại tiếp tục nói: “Theo tin tức truyền về, theo ta, con trai cùng cháu gái đệ không có vô dụng như đệ nói đâu, người của ta nói cho ta biết, hiện giờ các phương diện của Phượng Hoàng hoàng triều đều bình ổn, sau khi các tiểu quốc xung quanh biết được cũng đã phái người tặng lễ vật chúc mừng, trong thời gian ngắn có thể ổn định trong và ngoài nước, ngoại trừ năng lực của con trai cùng cháu gái đệ, cũng là vì bọn họ có không ít cường giả bảo vệ.”
“Không phải nói còn có bốn gã tu sĩ kỳ Kim Đan hay sao? Trong tiểu quốc cấp chín có bốn tu sĩ kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255600/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.