“Ta muốn mang Lão Bạch theo đó! Tiểu Thôn Vân ta cũng mang theo, ừm, ngươi xem.” Phượng Cửu giả nam trang mặt một thân hồng y xuất hiện, nàng bước ra, hơi hất cằm, ý bảo Diêm Chủ nhìn về phía Cầu Cầu ở bên cạnh.
Chính mắt nhìn thấy Cầu Cầu hóa nguyên hình nuốt giai đoạn đầu nguyên anh, nàng cũng ít gọi nó là Cầu Cầu nữa, trực tiếp đổi sang gọi là tiểu Thôn Vân. Dù sao, cảnh tượng nó nuốt nguyên anh thật sự khiến nàng quá khó quên, thấy thế nào cũng cảm thấy hai chữ Cầu Cầu này không hợp với nó.
Thấy nàng mặc một thân nam trang hồng y chói mắt xuất hiện, vẫn thu hút người khác như cũ. Nhưng không phả là cô gái mặc váy lụa, mà là một chàng trai khoác áo bào. Cả người cũng vì nàng giả nam trang mà toát ra một hơi thở tà mị hào hiệp, giống hệt như tiểu công tử quí tộc. Dung mạo xuất sắc đến tột đỉnh, dù mặc trang phục nam trang, cũng thấy ánh sáng trong mắt hắn khẽ động đậy.
Đột nhiên hắn cảm thấy giả trang thành ăn mày vẫn hợp với nàng hơn. Ừm, tốt nhất vẫn nên bôi thêm chút bùn hoặc thảo dược, vậy thì càng tốt hơn.
Phượng Cửu đi ra đưa mắt nhìn hắn, hỏi: “Ngươi không định cứ vậy mà ra ngoài chứ
Diêm chủ lựa chọn hạ mày: “ Không thì sao?”
“Ngươi dán râu của đại thúc lên, đổi lại áo bào đừng nổi như vậy đi!” Nàng khẽ giương cằm lên, mặt hơi tự luyến, giọng nhẹ nhàng mang theo nụ cười nói: “Có ta làm người đẹp là được rồi. Nếu không, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255594/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.