“Chủ tử, chúng ta thật sự rất muốn ra ngoài rèn luyện với người, người mang chúng ta theo đi!”
Những người khác vừa thấy La Vũ mở miệng, cũng vội mở miệng nói. Bọn họ thật sự muốn ra ngoài với nàng. Nhất là lần trước sau khi La Vũ kể cho họ nghe chuyện gặp phải khi ra ngoài với chủ tử, bọn họ cũng đang mong chờ.
Tuy trải qua tu luyện sẽ gặp nguy hiểm, nhưng đối với người tu luyện mà nói, đó cũng là một con đường không thể thiếu để tiến bộ. Hơn nữa đi theo bên cạnh chủ tử, bọn họ có thể hiểu nàng rõ hơn. Ở ngoài nàng cũng có thể chỉ dẫn cho bọn họ chút ít, truyệt đối có lợi với bọn họ.
Nhưng Phượng Cửu không có ý định dẫn bọn họ theo cùng, nên nói: “Vương triều Phượng Hoàng bây giờ chưa quá thái bình, vị trí quốc chủ này của cha tao cũng vừa ngồi lên không lâu. Ta không có cách tiếp tục ngây ngốc ở đây, nhưng các người thì có thể. Các ngươi giúp ta trông nom thật tốt, sau này không thiếu chuyện tốt cho các ngươi. Mai sau có cơ hội, ta sẽ mang các ngươi theo ta ra ngoài, nhưng không phải bây giờ.”
Nghe nàng nói vậy, mấy người họ biết là không đùa, cũng không nhắc lại. Dù sao thì vẻ mặt của nàng không phải như đang nói đùa, chủ tử ra lệnh như thế, bọn họ cũng chỉ có thể phục tùng. Vậy nên, tám người họ liếc mắt nhìn nhau, trầm giọng cùng đáp: “Vâng! Chủ tử yên tâm, chúng ta sẽ bảo vệ quốc chủ cẩn thận, bảo vệ thành Vân Nguyệt cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255593/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.