Trong đôi mắt Phượng Tiêu bắn ra tia lửa nóng hừng hực nhìn về người dẫn đầu áo đen, tức giận nói: “Muốn giết ta? Không dễ dàng như vậy!”
Vừa dứt lời, ông vung lên đại đao trong tay, đao khí sắc bén kèm theo sát khí mạnh mẽ đánh về hướng đám người áo đen ở xung quanh, đao khí phát ra tiếng gào thét xẹt qua trong không khí, khiến cho đám người áo đen tránh né không kịp, đánh tan đội hình bao vây của bọn họ.
Bị Võ Tông đỉnh phong đả thương còn có thể đứng dậy sao?
Người dẫn đầu đeo mặt nạ thấy một màn như vậy liền mở to đôi mắt, nghĩ đến ông ta vừa mới uống vật kia, chẳng lẽ là dược?
Nghĩ vậy, trong lòng lập tức chấn động, thậm chí hắn không có thời gian suy nghĩ dược của ông ta được lấy ra từ đâu, mà trước tiên đè nén lại, phát ra tiếng thét lạnh lùng, truyền mệnh lệnh!
“Giết ông ta! Đừng để ông ta sống sót quay trở về!”
Vừa dứt lời, đám người áo đen nhanh chóng bao vây tấn công, bởi vì huyền khí trên mỗi người bắt đầu khởi động, kiếm khí và sát khí hòa vào nhau, tạo thành một luồng khí đầy áp bức.
“Giết!”
“Giết! Giết! Giết!”
Từng tiếng quát chói tai ẩn chứa sát khí vô tận, âm thanh kia chấn động đến nỗi khiến cho cây cối có chút lung lay, âm thanh quanh quẩn ở trong không khí, từng đạo sát khí đều hướng về phía Phượng Tiêu đang bị bao vây ở giữa, mùi máu tươi nhè nhẹ tràn ngập trong không khí...
“Ha ha! Ha ha!”
Phượng Tiêu bước đi mạnh mẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255409/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.