Dạ Vô Trần đen mặt.
Có một số việc không phải ai cũng có thể thay thế, tỷ như kế hoạch tạo con... Tuy nói Tiểu Bạch ngây thơ nhưng lời này vẫn khiến người ta dễ liên tưởng lung tung.
"Nàng là thê tử của ta, có một số việc chỉ có thể là ta cùng nàng làm được, nếu ngươi muốn có người chơi cùng thì đi tìm một mẫu long (rồng cái) nhỏ đi, chúng ta không thể phụng bồi."
Dứt lời, hắn vươn tay kéo Mộ Như Nguyệt vào trong ngực, sau đó biến mất khỏi tầm mắt Tiểu Bạch....
"Mẫu long?" Tiểu Bạch nghiêng đầu, nghi hoặc chớp chớp mắt, "Cái trò chơi gì mà mẫu thân không thể chơi cùng Tiểu Bạch, phải là mẫu long mới có thể? Trước kia cha mẹ cũng chưa từng nói với Tiểu Bạch a..."
Đột nhiên hắn hồi phục lại tinh thần, một thanh âm non nớt vang vọng trong sơn cốc: "Mẫu thân, các ngươi đi chỗ nào? Đừng bỏ Tiểu Bạch!"
Gió nhẹ thổi qua, Tiểu Bạch cô đơn đứng trong gió, trên khuôn mặt phấn điêu ngọc trác lộ vẻ ai oán, thật giống như con chó nhỏ bị vứt bỏ.....
Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, viện trưởng đưa dược liệu tới cho Mộ Như Nguyệt, sau khi kiểm tra dược liệu xong, nàng liền vào đan thư bế quan luyện chế đan dược phàm giai.Cấp bậc phàm giai không giống bình thường, cần phải là thiên phú cao cấp mới có thể luyện chế được, nhưng mà nàng có đan thư cung cấp nguyên khí cuồn cuộn không ngừng cho nên chỉ mới là thiên phú trung cấp cũng có thể thử một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878341/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.