Chương trước
Chương sau
Dạ Vô Trần đen mặt.

Có một số việc không phải ai cũng có thể thay thế, tỷ như kế hoạch tạo con... Tuy nói Tiểu Bạch ngây thơ nhưng lời này vẫn khiến người ta dễ liên tưởng lung tung.

"Nàng là thê tử của ta, có một số việc chỉ có thể là ta cùng nàng làm được, nếu ngươi muốn có người chơi cùng thì đi tìm một mẫu long (rồng cái) nhỏ đi, chúng ta không thể phụng bồi."

Dứt lời, hắn vươn tay kéo Mộ Như Nguyệt vào trong ngực, sau đó biến mất khỏi tầm mắt Tiểu Bạch....

"Mẫu long?" Tiểu Bạch nghiêng đầu, nghi hoặc chớp chớp mắt, "Cái trò chơi gì mà mẫu thân không thể chơi cùng Tiểu Bạch, phải là mẫu long mới có thể? Trước kia cha mẹ cũng chưa từng nói với Tiểu Bạch a..."

Đột nhiên hắn hồi phục lại tinh thần, một thanh âm non nớt vang vọng trong sơn cốc: "Mẫu thân, các ngươi đi chỗ nào? Đừng bỏ Tiểu Bạch!"

Gió nhẹ thổi qua, Tiểu Bạch cô đơn đứng trong gió, trên khuôn mặt phấn điêu ngọc trác lộ vẻ ai oán, thật giống như con chó nhỏ bị vứt bỏ.....

Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, viện trưởng đưa dược liệu tới cho Mộ Như Nguyệt, sau khi kiểm tra dược liệu xong, nàng liền vào đan thư bế quan luyện chế đan dược phàm giai.Cấp bậc phàm giai không giống bình thường, cần phải là thiên phú cao cấp mới có thể luyện chế được, nhưng mà nàng có đan thư cung cấp nguyên khí cuồn cuộn không ngừng cho nên chỉ mới là thiên phú trung cấp cũng có thể thử một lần.

"Tiểu Bạch, trong lúc ta luyện chế đan dược, ngươi đừng cho bất kì ai quấy rầy ta."

Mộ Như Nguyệt hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía đan đỉnh phượng hoàng.

"Mẫu thân yên tâm đi, bất quá chờ khi mẫu thân luyện chế thành công đan dược phàm giai, có thể nói cho ta biết các ngươi rốt cuộc đi chơi trò gì không? Tiểu Bạch muốn biết, vì sao cha Vô Trần nói Tiểu Bạch chỉ có thể chơi cùng mẫu long?" Tiểu Bạch thiên chân hồn nhiên nhìn Mộ Như Nguyệt, nghi hoặc hỏi.

Sắc mặt Mộ Như Nguyệt đỏ lên: "Cái này, chờ khi ngươi lớn lên sẽ biết...."

"Nhưng mà còn rất lâu nữa Tiểu Bạch mới lớn lên", Tiểu Bạch ủy khuất bĩu môi, "Năng lượng hiện tại không đủ làm Tiểu Bạch trưởng thành, Tiểu Bạch muốn hỏi cha Vô Trần nhưng hắn thật đáng sợ, không cho Tiểu Bạch cọ cọ bánh bao của mẫu thân, cũng không cho Tiểu Bạch hôn mẫu thân, đáng sợ giống y như cha ruột của Tiểu Bạch...."

Nghĩ đến sắc mặt đen thui của nam nhân kia, Tiểu Bạch run cầm cập, hiển nhiên đã bị dọa không nhẹ.

"Tiểu Bạch, ngươi thay ta canh giữ, ta muốn bắt đầu luyện chế đan dược." Mộ Như Nguyệt vội vàng đổi đề tài, nếu tiếp tục nói nữa, không biết Tiểu Bạch ngây thơ sẽ nói ra lời nói kinh hãi thế tục gì nữa...

"Mẫu thân yên tâm, dù là một con sâu nhỏ Tiểu Bạch cũng không cho nó tới gần, tuy Tiểu Bạch không thể ra ngoài giúp mẫu thân nhưng trong thế giới đan thư, Tiểu Bạch chính là vương, mẫu thân chính là thái hậu."

Nghe Tiểu Bạch so sánh như vậy, khóe môi Mộ Như Nguyệt hơi cong lên, nàng chậm rãi thu hồi tầm mắt, nhìn về phía đan đỉnh phượng hoàng.....

"Hiện tại, ta muốn luyện chế đan dược phàm giai sơ cấp Nạp khí đan."

Đúng như tên gọi, Nạp khí đan đương nhiên có liên quan đến việc hấp thu nguyên khí, chỉ có cường giả cấp thiên phú trung cấp trở lên mới có thể dùng, những người khác nếu dùng sẽ bị nổ tan xác mà chết.

Sau khi ăn Nạp khí đan, dù không thể trực tiếp đột phá nhưng có thể giúp tăng tốc độ hấp thu nguyên khí. Quan trọng hơn là loại đan dược không trợ giúp trực tiếp đột phá này sẽ không có tác dụng phụ gì đối với căn cơ người tu luyện...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.