Mộ Như Nguyệt hít sâu một hơi, đầu ngón tay bắn ra một ngọn lửa về phía đáy đan đỉnh phượng hoàng, 'xoát' một tiếng, ngọn lửa bùng cháy lên.
Tiểu Bạch chống cằm, đôi mắt to chớp chớp nhìn Mộ Như Nguyệt, trong mắt tràn ngập ý cười....
Trong lúc Mộ Như Nguyệt bế quan luyện chế đan dược, học phủ cũng rất an tĩnh. Tất cả mọi người đều nghĩ rằng Võ Nghi sẽ có hành động, nhưng ngược lại hắn không hề làm gì.Thật giống như sự yên lặng trước cơn bão...
"Thù Dục, ngươi nói tên Võ Nghi kia đang làm cái quỷ gì?" Tống Nhiên nhướng mày, quay đầu nhìn về phía lão nhân bên cạnh, "Dựa theo cái tính có thù tất báo của hắn, sao có thể nén giận được? Nhưng mà lại không có động tác gì, kỳ quái, rất kỳ quái!"
"Ha ha", Thù Dục vuốt vuốt chòm râu trắng xóa, cười nói, "Nói không chừng là đang ấp ủ âm mưu quỷ kế gì đó, Tống Nhiên, theo lý thuyết, Thích Dung cũng sắp trở lại...."
Sắc mặt Tống Nhiên lập tức trầm xuống.
Thích Dung là sư bá của viện trưởng, dù là viện trưởng cũng phải nể mặt nàng vài phần, đặc biệt là, trong mắt nàng không chấp nhận được một hạt cát, nhất là không có phép có người không để quy củ của học phủ vào mắt.
Nếu nàng muốn tìm nha đầu gây phiền toái, sợ là chỉ có nhóm thủy tổ ra mặt mới có thể thu phục nàng...
Cùng lúc này, trong sương phòng, Võ Nghi đứng bật dậy, kích động nói: "Các ngươi nói thật? Cuối cùng Thích Dung đại nhân cũng trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878342/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.