Đối với nam nhân này, bất luận là tà mị hay giả ngốc nghếch đáng yêu, đều khắc sâu vào lòng nàng, cũng chỉ có hắn mới khiến nàng không giữ lại bất kì bí mật nào....
Một thế giới hư ảo.
Trên sơn cốc mây mù vờn quanh, Tiểu Bạch chống cằm ngồi trên ghế đá, đôi mắt to ngập nước nhìn về phía chân núi, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Đột nhiên, hai luồng sáng hạ xuống phía sau hắn, Tiểu Bạch vội vàng quay đầu lại, khi nhìn thấy dung nhan tuyệt sắc tươi cười, trong lòng lập tức vui vẻ, đứng bật dậy nhào về phía Mộ Như Nguyệt.
Nhưng mà hắn còn chưa kịp nhào vào lòng Mộ Như Nguyệt đã bị một bàn tay to xách lên...
"Tên vô lại, buông Tiểu Bạch ra!" Tiểu Bạch không ngừng quơ tay quơ chân giãy giụa, đôi mắt to ngập nước ủy khuất nhìn Mộ Như Nguyệt, "Mẫu thân...."
Bộ dáng nhỏ nhắn ủy khuất giống như bị người khi dễ.
"Vô Trần." Mộ Như Nguyệt nhìn sang nam nhân bên cạnh.
Dạ Vô Trần lập tức thả lỏng tay ra, 'phịch' một tiếng, Tiểu Bạch rơi xuống đất, đặt mông ngồi trên mặt đất, hai mắt rưng rưng ai oán trừng mắt nam nhân tà mị cường đại như tu la kia.
Rồi sau đó nó nhìn thấy một màn cực kì kinh ngạc....
Chỉ thấy nam nhân như tu la quay đầu lại nhìn Mộ Như Nguyệt, thanh âm còn ủy khuất hơn cả Tiểu Bạch: "Là hắn muốn khinh bạc ngươi."
"Tiểu Bạch chỉ là hài tử."
"Nhưng mà, nương tử, tuổi tác hắn còn lớn hơn chúng ta..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878340/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.