Chương trước
Chương sau
"Lão nhân, ta còn không hiểu ngươi sao? Mặc kệ thế nào ta đều sẽ đứng về phía ngươi, huống chi ta đã sớm khó chịu mấy lão bất tử đó rồi, nếu không phải ta không đủ thực lực, vài chục năm trước ta đã trở mặt với bọn họ."

Nghe Tiêu Bạch Hiên nói vậy, sắc mặt viện trưởng hơi trầm xuống: "Tiêu lão nhân, ngươi còn chưa quên được Vân Yên? Năm đó nếu không phải mấy lão bất tử ngăn cản, có lẽ ngươi đã sớm thành thân với Vân Yên...."

"Aiz", Tiêu Bạch Hiên lắc đầu thở dài nói, "Không nói chuyện quá khứ nữa, bây giờ già rồi, chỉ nghĩ cho con cháu hậu bối, đáng tiếc hai nhi tử của ta chết sớm, một đứa khác lại là cái của nợ, ta thấy tiểu tử Tiêu Phong không tồi, muốn truyền chức gia chủ cho hắn."

"Không được!"

Tiêu Bạch Hiên còn chưa dứt lời đã bị một thanh âm cắt ngang.

Hắn quay đầu nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh, ủy khuất nói: "Vì sao?"

"Bởi vì đại ca phải về Thánh cảnh tiếp nhận chức gia chủ."

"Vậy thì xác nhập hai Tiêu gia lại không phải được rồi sao? Dù sao Tiêu Vân tiền bối vốn dĩ là người Tiêu gia..."

Mộ Như Nguyệt kiên định nói: "Nếu đại ca nguyện ý, ta sẽ đứng đằng sau giúp hắn, nếu hắn không muốn, ai cũng không thể bức bách hắn, dù là ngươi cũng không được!"

Nguyện ý?

Tiêu Bạch Hiên cười khổ, tiểu tử kia nguyện ý sao? Hắn rất không tình nguyện trở về Tiêu gia, nếu không phải vì muốn tìm người, hắn cũng sẽ không đồng ý về Tiêu gia với mình.

Vốn dĩ còn nghĩ bắt hắn nhận vị trí gia chủ này, hiện tại nghe nha đầu này nói vậy, dù muốn làm cũng không làm được....

"Aiz", Tiêu Bạch Hiên thở dài, "Kiếp trước ta đã tạo nghiệt gì mà sinh ra một nhi tử như thế? Nếu năm đó thê tử của ta là Vân Yên, có lẽ nhi tử của chúng ta sẽ kế thừa ưu tú của ta và nàng..."

Nếu như Vân Yên còn sống....

Trong lòng Tiêu Bạch Hiên hơi chua xót, bất luận thế nào, hắn nhất định phải tra ra năm đó là ai hại chết nàng!

Nhìn thần sắc Tiêu Bạch Hiên âm trầm, bi ai, Mộ Như Nguyệt nhất thời không biết phải nói gì cho phải, cho nên nàng đổi đề tài: "Viện trưởng, ta cần một số dược liệu trong danh sách này, có thể phiền ngươi giúp ta chuẩn bị một chút không?"

"Nga", viện trưởng nghi hoặc nhận lấy danh sách Mộ Như Nguyệt đưa tới, kinh ngạc nhìn nàng: "Nha đầu, ngươi đây là..."

Mộ Như Nguyệt sờ sờ mũi: "Luyện chế đan dược."

Thực lực của nàng hiện tại đã có thể thử luyện chế đan dược phàm giai sơ cấp rồi, nhưng lúc trước dược liệu đã bị Tiểu Bạch nướng sạch cho nên không luyện được, hiện tại chỉ có cách khiến thực lực của mình cường đại hơn mới có thể bảo hộ được người thân của mình.

Phương diện luyện đan cũng không thể lơ là!

"Ba ngày, ba ngày sau ta sẽ đưa dược liệu đến cho ngươi." Viện trưởng cất danh sách dược liệu vào, ngẩng đầu nói."Vậy ta đi trước."

Mộ Như Nguyệt khẽ mỉm cười, xoay người đi ra ngoài.

Vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy nam nhân đứng dưới cây cổ thụ.

Ánh nắng chiều chiếu lên người nam nhân, khiến hắn đẹp không chân thật như thế...

Nam nhân cũng nhìn thấy nữ tử đi ra, khóe môi gợi lên nụ cười tà mị, đi về phía đối phương.

"Đi thôi, chúng ta trở về." Mộ Như Nguyệt ngóng nhìn nam nhân khí thế tôn quý, dời mắt lên dung nhan tà mị của hắn, cười nói: "Vô Trần, ta sẽ mang ngươi đến một nơi, một thế giới chỉ có hai người chúng ta mới có thể tiến vào..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.