"Ta chỉ nghe thấy động tĩnh bên này cho nên đến xem thôi", Lão giả cười cười, quay đầu nhìn Mộ Như Nguyệt, tò mò hỏi, "Tiểu nha đầu, ngươi có thể nói cho ta biết đan dược ngươi vừa luyện chế tên gì không?" 
Mộ Như Nguyệt nhìn lão giả lôi thôi lếch thếch trước mắt, nói: "Tử kim đan." 
Tử kim đan?Ánh mắt đan tôn giả sáng rực lên, hắn luôn luôn hứng thú với đan dược mà mình chưa nghe qua. 
"Nha đầu, ngươi là một đan dược sư đỉnh địa giai?" 
Đan dược sư đỉnh địa giai ở đại lục này không chỉ có một, nhưng nếu mười bảy tuổi đã đạt trình độ này? Có người còn cảm thấy bình thường sao? 
Mọi người căng thẳng, không chớp mắt nhìn thiếu nữ. 
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, thiếu nữ khẽ gật đầu. 
Xôn xao! 
Trong nháy mắt, đám người bạo động, tất cả đều dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn chằm chằm gương mặt trẻ tuổi kia. 
"Đan dược sư đỉnh địa giai, nàng hiển nhiên là đan dược sư đỉnh địa giai..." 
Buồn cười là bọn họ còn nghĩ nàng chỉ là một đan dược sư trung cấp nhân giai. 
Nhất thời, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Vô Ngu. 
Trong mắt bọn họ, nhất định là lão gia hỏa này bảo Mộ Như Nguyệt giả heo ăn thịt hổ, cố ý làm như vậy, dựa theo tính cách già mà không đứng đắn của hắn cũng không phải là không có khả năng. 
Vô Ngu cười ha hả vài tiếng, thản nhiên tự đắc tiếp nhận ánh mắt của những người này. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878181/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.