Ngày hôm sau, khi Lâm Phi Vũ thức dậy đi làm, Đỗ Mỹ Thanh vẫn đang ngủ.
Công việc của một tiếp viên hàng không tốt quá nhỉ, thảo nào rất nhiều người muốn làm tiếp viên hàng không, làm việc vài ngày rồi nghỉ ngơi vài ngày, chế độ đãi ngộ lại còn rất tốt nữa.
Lâm Phi Vũ mua một cái bánh bao hấp bên đường, anh đến công ty từ rất sớm.
Vu Nhược Hy vẫn chưa tới, Lâm Phi Vũ ngồi sang một bên, anh rơi vào trạng thái ngơ ngẩn.
"Lâm Phi Vũ, anh ăn sáng chưa? Này, tôi có một cái trái bắp, anh có muốn ăn không?"
Thư ký Lưu mang theo hai túi nilon màu trắng, nhìn Lâm Phi Vũ và hỏi.
"Tôi vừa mới ăn rồi, cảm ơn." Lâm Phi Vũ mỉm cười.
"Vậy à." Thư ký Lưu khẽ gật đầu, sau khi ngồi xuống, cô ấy bắt đầu lấy bắp ra gặm nhấm.
Chẳng bao lâu sau, Vu Nhược Hy giẫm giày cao gót đi tới, lúc bước vào văn phòng, cô liếc sang nhìn Lâm Phi Vũ.
Thấy Lâm Phi Vũ không để ý đến mình, cô đẩy cửa phòng làm việc thật mạnh tay, cố ý tạo ra một chút tiếng động, cô muốn Lâm Phi Vũ nhìn thấy mình.
Sau khi Vu Nhược Hy đi vào, Lâm Phi Vũ thậm chí còn không thèm ngẩng đầu lên nhìn một chút, trong lòng Vu Nhược Hy hừ lạnh một cái, cô đóng sầm cửa phòng làm việc.
"Sếp Vu bị sao vậy?" Thư ký Lưu thấp giọng hỏi.
"Sao tôi biết được, có thể là do bà dì tới." Lâm Phi Vũ lắc đầu.
Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-cuong-y/3597814/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.