Rõ ràng là anh ta đã bị Lâm Phi Vũ hù dọa.
Lúc đầu Lâm Phi Vũ nói rất rõ ràng rành mạch, đều nói ra được chính xác những điểm mấu chốt, nhất là việc ấn vào thắt lưng sẽ đau buốt khiến Bành Tiêu Vũ nhất thời mất đi lý trí rồi mới bị rơi vào cái bãy Lâm Phi Vũ sắp đặt.
Bành Tiêu Vũ âm thầm oán hận: Thù này không báo thì không phải quân tử, một bác sĩ trung y nho nhỏ, ông đây sẽ từ từ chơi đùa với mày.
Sau khi Bành Tiêu Vũ ra khỏi bệnh viện, anh ta gọi điện cho một người bạn quen biết ngoài xã hội: "A Lượng, tôi về rồi, tối nay chúng ta cùng uống rượu nhé."
Phải để cho anh ta giúp đỡ, âm thầm đánh Lâm Phi Vũ trước, xả cơn giận đã rồi tính tiếp.
"Anh Bành, anh ở đâu? Tôi đến đón anh." A Lượng hỏi.
"Tôi đến bệnh viện làm kiểm tra, tôi sẽ đi tìm cậu." Bành Tiêu Vũ nói.
"Được, vậy tôi sẽ chia sẻ vị trí cho anh." A Lượng nói xong rồi gửi vị trí qua.
Bành Tiêu Vũ cất điện thoại di động vào túi, anh ta lên chiếc BMW của mình và nghênh ngang lái đi.
Khoảng ba giờ chiều, Vương Đại Đức gửi đến một tin nhắn:
Đại sư, tôi là Vương Đại Đức, gửi tài khoản ngân hàng của cậu cho tôi, tôi sẽ chuyển tiền qua cho cậu.
Lâm Phi Vũ tiện tay gửi số tài khoản qua và nhận được tin nhắn chuyển khoản năm triệu trong vòng chưa đầy hai phút.
Lâm Phi Vũ đặt điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-cuong-y/3597813/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.