"Bởi vì thận của anh bị hư, quanh năm tiêu hao quá nhiều tinh dịch, làm việc ở phương diện kia quá mức thường xuyên, lại không chú ý đến rèn luyện, làm việc quá sức nhiều năm nên sinh ra bệnh."
Trước mặt Chu Dao, Lâm Phi Vũ đã vạch trần quá khứ bê bối của Bành Tiêu Vũ.
Chu Dao nghe xong lời này thì sửng sốt nhìn Bành Tiêu Vũ với vẻ mặt không thể tin nổi.
"Dao Dao, em đừng nghe anh ta nói xằng bậy, không thể có chuyện đó được." Bành Tiêu Vũ vội vã giải thích khi nhìn thấy đôi mắt chết chóc của Chu Dao.
Lâm Phi Vũ trước giờ chưa từng phạm sai lầm, anh chỉ vào phía dưới phần eo một tấc và nói: "Anh dùng sức ấn mạnh một chút thì sẽ có cảm giác đau buốt, nếu có thấy thế thì anh cách bệnh nhiễm trùng đường tiểu không xa đâu."
Câu nói cuối cùng này chỉ là Lâm Phi Vũ đang hù dọa Bành Tiêu Vũ, thận của anh ta bị kiệt quệ khá nghiêm trọng, lại không chú ý nghỉ ngơi nên ấn vào sẽ cảm thấy đau là chuyện bình thường, vẫn còn cách một khoảng mới bị nhiễm trùng đường tiểu, nhưng nếu kéo dài sẽ chậm rãi phát triển thành bệnh suy thận rồi cũng dần dẫn đến bệnh nhiễm trùng đường tiểu thôi.
Bành Tiêu Vũ đã sớm tin vào lời nói của Lâm Phi Vũ, bây giờ anh ta nghe thấy anh nói như thế thì cũng đưa tay ra ấn một cái, cảm nhận được một cảm giác đau buốt lan khắp cơ thể.
Sắc mặt của Bành Tiêu Vũ biến đổi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-cuong-y/3597812/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.