Hai ngày này, Phong Húc vẫn vội vàng chiếu cố ba vị hôn thê có thai, một khắc cũng chưa từng nghỉ ngơi.
Tử Yên nhớ mãi bóng hình Phong Húc, nhớ tới Phong Húc hôn, mặt bất giác nóng lên.
"Húc, chúng ta ở nơi này ngây người cũng vài ngày rồi, hôm sau chuẩn bị trở về Phong Nguyệt quốc đi!"
Ngưng nhi nhìn Phong Húc đã mất hồn mất vía nói.
"Sao nhanh vậy?" Phong Húc nghĩ rằng Tử Yên còn chưa theo đuổi được, hôm sau trở về thì không phải đáng tiếc lắm sao.
"Nhanh hả? Người không nhớ nhà sao? Còn có Hoa nhi muội muội nhà người vẫn đang chờ người kia kìa!" Lần này là Nguyệt nhi lên tiếng.
Tuyết nhi không thèm quản chuyện gì khác ngoài vỗ về cục cưng trong bụng.
"Là do ta sợ ba vị phu nhân một đường xóc nảy rất vất vả đó thôi!!" Phong Húc muốn tìm cớ lưu lại thêm mấy ngày.
"Không hề gì... đến phủ rồi lại chậm rãi điều dưỡng cũng được." Ngưng nhi nói.
Nay nàng cùng Nguyệt nhi bụng cũng bắt đầu lộ rõ, tràn ngập tình thương của mẹ vuốt ve tiểu bảo bảo trong bụng.
Phong Húc cũng không nói thêm gì, sợ Ngưng nhi thông minh nghi ngờ, nhưng luyến tiếc Tử Yên, y đứng dậy vỗ vỗ quần áo nói: "Vậy ta đi ra ngoài xem thử còn phải chuẩn bị gì không.".
"Đi đi!" Tuyết nhi cũng biết Phong Húc vẫn chiếu cố ba người các nàng hẳn là mệt chết, để y đi ra ngoài giải sầu cũng tốt.
Phong Húc đi đến cửa Tử phủ, hy vọng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguyet-phong-hoa/3446460/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.