Đến buổi tối, Phong Húc rốt cục có thể nghỉ ngơi một chút.
"Tuyết nhi muội muội, tối nay Húc sẽ hảo hảo hầu hạ muội... ta cùng Nguyệt nhi đi nghỉ ngơi trước đây." Ngưng nhi nói xong cùng Nguyệt nhi ly khai.
"Húc..." Tuyết nhi làm nũng kêu, chủ động ghé vào trên người Phong Húc, sau đó cởi áo Húc.
"Tuyết nhi, tha cho ta đi...". Phong Húc cầu xin, xương cốt đều sắp rời ra từng mảnh rồi nhưng Tuyết nhi vẫn không ngừng dụ hoặc.
Phong Húc đột nhiên lên tinh thần, ôm Tuyết nhi nghĩ: "Thế thì cũng phải cho nàng có cục cưng của ta... mới không uổng công ta mệt chết đi sống lại thế này...".
Đêm, gần như là vô hạn cảnh xuân.
Thoắt cái đã đến mùa đông, nhớ tới Hoa nhi đã đợi mình cũng gần 4 năm... Phong Húc muốn mang Ngưng nhi, Nguyệt nhi, Tuyết nhi hồi Phong Nguyệt quốc. Đã lâu rồi không gặp mẫu thân... không biết mẫu thân giờ thế nào.
Hơn mười ngày sau Phong Húc bái biệt Thượng Đức, Bách Diệp Thanh cùng Đoạn Thiên Nhai mang theo ba vị hôn thê đang mang thai khởi hành hồi Phong Nguyệt quốc.
"Tướng công, ta khát ··".
"Tướng công, ta đói bụng ··".
"Tướng công ·· cục cưng đá ta!!".
Phong Húc cho dù ở trên xe ngựa cũng bận rộn không chịu nổi, aiya, ai có ngờ làm cha lại đáng thương đến vậy!!!.
Bôn ba vài ngày, ở trên xe ngựa đảo điên cũng không tốt cho thai nhi. Bọn họ tìm khách điếm nghỉ ngơi. Phong Húc thật sự không muốn chịu tra tấn tiếp nữa, tìm cớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguyet-phong-hoa/3446459/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.