"Ngươi rơi xuống từ suối nước nóng sau tẩm cung của ta, khi đó ngươi còn bị thương nữa kìa."
Ngao Tuyết nghĩ thầm: "Người này không phải mất trí nhớ rồi chứ?" Trên trời bỗng dưng rớt xuống cho nàng một tên phiền toái thế này...
"Chẳng lẽ ta bị mất trí nhớ??" Phong Húc vẫn không thể tin được.
"Không phải với chẳng lẽ cái gì, xác định là ngươi mất trí nhớ nhé... Còn bị ngáo không hề nhẹ nữa..." Ngao Tuyết như nhớ tới điều gì liền ra lệnh: "Đi tắm nhanh lên!".
Tắm rửa xong, Phong Húc cột lại mái tóc hỗn độn phía sau, chỉ chừa lại hai sợi tóc mái thật dài.
Style này nhưng không bánh bèo nha :))
Mặc vào trường bào vàng óng ánh. Phong Húc chạm tay vào trường bào, màu sắc này chỉ có hoàng tử mới được mặc... Sao nữ tử này lại có thể mang đến đây??
Ngao Tuyết đi vào phòng, nhìn thấy Phong Húc ngọc thụ lâm phong, so với Phong Húc chật vật yếu ớt trước kia như thể hai người khác nhau.
Phong Húc giờ đây thanh nhã thoát tục thoạt nhìn còn có khí chất vương giả, khuôn mặt tuấn tú ánh nhìn thâm thúy, mũi cao thẳng, môi khêu gợi... Ngao Tuyết khẽ hừ một tiếng nói: "Mặc quần áo của hoàng huynh ta vào trông cũng rất gì và này nọ đấy!".
"Quần áo của hoàng huynh á?" Phong Húc vừa nghe liền hỏi: "Cô là công chúa à? Công chúa Thiên Thược quốc sao?".
"Đầu óc ngươi cũng có chút thông minh đấy, ta là Thất công chúa mà hoàng đế Thiên Thược quốc thương yêu nhất -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguyet-phong-hoa/3446452/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.