Tới bệnh viện rồi nhưng Ngọc Linh vẫn chưa thèm nói chuyện lại với Dịch Thế Dương.
Cô chỉ hơi mệt một chút, chắc là do dạo này áp lực quá mức nên mới như vậy, thế mà Dịch Thế Dương lại lôi cô tới bệnh viện cho bằng được.
Lúc bị bế vào là cô đã biết bản thân không thoát được rồi, nhưng tức giận thì vẫn cứ tức như cũ.
“Anh là đồ nhiều chuyện.”
Ngọc Linh lầm bầm nãy giờ, chỉ cần ngửi thấy mùi thuốc sát trùng là cô đã từ khỏe thành không khỏe rồi, còn muốn khám bệnh gì nữa.
Tuy bị vợ yêu càu nhàu nhưng từ đầu tới cuối Dịch Thế Dương đều không dám bày sắc mặt với cô, thậm chí anh còn nhẹ giọng dỗ dành vợ nhỏ.
“Ngoan, kiểm tra chỉ mất một lúc thôi, vợ yêu đừng lo mà.”
“Hừ.”
Dù sao cũng đã đến rồi, giờ cô có thể làm gì được nữa.
Xụ mặt làm một đống kiểm tra sức khỏe, mấy giờ sau thì kết quả cũng đã tới.
Ngọc Linh vừa đưa tay muốn cầm kết quả trên tay anh thì lại bị Dịch Thế Dương tránh ra.
Ngọc tiểu thư không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Làm sao vậy? Rõ ràng là báo cáo kiểm tra sức khỏe của cô mà? Anh che che dấu dấu làm cái gì?
Dịch tổng lo lắng đứng một bên, hết nhìn báo cáo trong tay rồi lại nhìn Ngọc Linh.
Đương nhiên là cô không mắc bệnh gì, nhưng nhìn tới bản báo cáo là anh lại sợ. Anh sợ Ngọc Linh sẽ tức giận rồi giận dỗi mà không thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483344/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.