Khoảng mười lăm phút sau, Dịch tổng bước ra từ phòng của bác sĩ nọ, trên khuôn mặt điển trai là sự vui vẻ không thể che dấu nổi.
Cuối cùng thì anh và cô cũng có con, anh còn nghĩ lúc thấy anh và biết được điều này thì Ngọc Linh sẽ giận dỗi và bắt anh phải dỗ dành.
Trong lòng vị giám đốc nọ là sự ngọt ngào đang men theo từng mạch máu.
Anh cảm thấy bây giờ Ngọc Linh đã bắt đầu chấp nhận anh rồi, có phải tương lai của hai người đang rất xán lạn không?
Nhưng sự vui vẻ của Dịch tổng không giữ được lâu...
Bởi vì khi vừa ra đến ngoài thì chỗ ngồi ban đầu của Ngọc Linh đã chống không.
Dịch Thế Dương hơi hoảng hốt, anh chỉ nghĩ là cô chờ anh quá lâu nên đi loanh quanh đâu đó thôi.
Cơ mà khi tới gần, anh nhìn thấy một tờ giấy rất quen thuộc.
Dịch Thế Dương: “...”
Đây không phải tờ chẩn đoán mang thai mà anh đã xem hồi nãy sao?
Tại sao nó lại nằm ở đây?
Dịch Thế Dương không dám nghĩ tiếp, anh bắt đầu hoảng rồi.
Dịch tổng lấy điện thoại ra gọi điện cho vợ yêu nhưng dù có gọi bao nhiêu cuộc thì cô vẫn không chịu nhấc máy.
Anh đanh mặt gọi cho bác tài xế trong nhà cùng với bác quản gia, nhưng câu trả lời vẫn là không biết Ngọc Linh đã đi đâu.
Vị tổng giám đốc nọ đã đoán được kết quả rồi, anh chỉ nghĩ rằng cô giận mình, nào ngờ cô nàng đó không chịu nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483345/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.