Sau khi nói chuyện với mẹ và phát hiện mẹ cũng rất vừa ý Dịch Thế Dương làm cô cảm thấy nhẹ nhõm đi rất nhiều.
Ngọc Linh không biết rằng cảm giác của bản thân là gì, cô chỉ cảm thấy vui vẻ vì mẹ của cô đánh giá Dịch tổng rất cao, là một người cô có thể phó thác.
Bất giác, Ngọc Linh lại nhớ tới ngày hai người đăng kí kết hôn.
Cô và anh đã nói qua, cô kết hôn vì muốn để Dịch Văn Lâm tức chết, còn Dịch Thế Dương lấy cô cũng vì để tránh người nhà thúc giục.
Hai người chưa bên nhau được bao lâu nhưng Ngọc Linh lại thấy bản thân đã bắt đầu dựa dẫm vào anh rồi. Nếu như một ngày nào đó, hai người thực sự ly hôn như lời đã nói lúc đầu thì cô không biết bản thân nên có suy nghĩ và cảm xúc gì.
Chỉ có điều, mới nghĩ tới lúc đó là cô đã cảm thấy khó chịu và buồn bực.
Ngọc Linh không cho rằng bản thân cô đã yêu Dịch tổng, có vẻ như, đó chỉ là một thói quen. Do cô đã dựa dẫm và bên cạnh Dịch Thế Dương một thời gian nên mới sinh ra cảm giác này chăng?
Việc này nhanh chóng bị Ngọc tiểu thư ném ra sau đầu, dù sao ngày đó cũng chưa tới, cô việc gì phải suy nghĩ nhiều làm chi cho mệt đầu.
Hơn một tháng sau, Ngọc Linh và Dịch tổng vẫn như vậy.
Hai người ai cũng có những công việc riêng, hiện tại Ngọc Linh đã bắt đầu đi học trở lại, cô và Dịch Thế Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483343/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.