Một lát sau, nhân lúc Dịch Thế Dương đang nói chuyện với người khác, không để ý được quá nhiều chuyện nên cô liền chuồn ra ngoài.
Nói thật thì cô không thích những bữa tiệc như vậy, cô đoán rằng Dịch Thế Dương cũng không thích đến những chỗ vừa tập nập lại còn không biết trắng đen ra sao như thế này giống cô.
Nếu không phải Dịch tổng chiều cô, hai người đã không quanh quẩn ở đây.
Ngọc Linh tìm một chỗ không quá tấp nập cũng không quá vắng vẻ mà ngồi xuống. Đảm bảo nếu như có chuyện gì xảy ra mà hô lên sẽ có người tới xong thì Ngọc Linh mới vui vẻ tìm đồ ăn để thưởng thức.
Tuy cô không đói nhưng những lúc như vậy thì nên tìm những thứ có thể ăn được và tự làm bản thân vui vẻ.
Lúc tới đây Dịch Thế Dương đã dặn đi dặn lại cô rằng không thể ăn đồ lung tung trong những bữa tiệc gia tộc thượng lưu giống như vậy, khi ở nhà ba mẹ và anh trai cũng liên tục nhắc nhở cô nên Ngọc Linh tự biết cách tránh những đồ không sạch sẽ.
Những món quá bắt mắt, không ăn, những món không quá bắt mắt cũng không ăn luôn.
Ngọc Linh không động tới những món mặn mà chỉ cầm đồ ngọt, không uống rượu hay những đồ uống có cồn.
Chỉ cần nhìn qua cũng biết rượu là thứ dễ bị bỏ mấy thứ linh tinh vào nhất, cô không ngốc.
Chỉ có điều, tránh xuôi tránh ngược rồi cũng không tránh được những điều đã định sẵn.
Ngọc Linh cầm một ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483333/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.