Sau khi nói chuyện với Dịch phu nhân xong, Dịch Thế Dương dặn dò người làm chuẩn bị bữa trưa theo sở thích của cô vợ mới cưới.
Nói xong, anh bế cô lên tầng để thăm quan phòng mới.
“Anh thả tôi xuống, tôi tự đi được.”
Cô gái nhỏ nằm lọt thỏm trong vòng tay anh, cô ngại ngùng đẩy anh ra.
“Không thả.”
Dịch Thế Dương rất biết cách trêu chọc cô, anh vỗ nhẹ vào mông cô một cái. Sự vô lại được thể hiện một cách vô cùng nhuần nhuyễn.
Điều này làm cho Ngọc Linh phải nghi ngờ những tin đồn bên ngoài như là Dịch Thế Dương lạnh lùng khắc nghiệt, Dịch tổng mặt lạnh vô cảm là giả.
Nhất định là do anh tự tung ra để làm cho mọi người sợ mình.
Chứ nếu không thì người đang làm mấy cái trò này trước mặt cô là ai.
Căn biệt thự này rộng vô cùng, biệt thự được sơn hai màu chủ đạo là màu trắng và xám.
Ngoài cánh cổng được đúc từ vàng ròng thể hiện khí phách và độ giàu có của vị tổng giám đốc này ra thì những thứ trong nhà đều phải là người có kiến thức chuyên môn mới có thể cảm nhận được sự giàu có và xa hoa tột cùng.
Ví dụ như chiếc bình cổ được mọi người tranh nhau sứt đầu mẻ trán được anh dùng làm đồ cắm hoa trong góc cầu thang.
Hay phiến ngọc quý có một không hai trên thế giới được đấu giá với một con số khủng khiếp cũng chỉ để Dịch tổng làm đồ trang trí lót đường.
Ngọc Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483307/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.