Bầu trời trong xanh, không gợn chút bóng mây. Dưới đất điểmxuyết một màu màu xanh ngát, rung động lòng người, khiến cho trên từng tầng trời,cánh chim chao lượn, không khỏi chú ý đến tình cảnh của đôi hài tử dưới mặt đấtlúc này.
Một tiểu nữ áo trắng ngồi thẳng dựa lưng vào gốc cây cổ thụ,nằm trên chiếc đùi bé nhỏ của nàng là một nam hài tuấn tú, gương mặt có chútngưng trọng, đang đắm chìm trong giấc ngủ. Chợt, đôi lông mi cong dài của vinam hài đó khẽ chớp, nhẹ nhàng hé ra hai con ngươi đen lánh, đẹp đến mê hồn
Đây… đây là….?
“Huynh tỉnh lại rồi sao?”, một thanh âm mềm mại vang lên,khiến cho nhóc ta không khỏi giật mình, đưa ánh mắt cho chút mơ hồ của mình, liếcnhìn bé gái phía trên đỉnh đầu. Cơn ngái ngủ qua đi, nhận ra tư thế không đượcthích hợp, nhóc ta ngay lập tức bật thẳng dậy, ly khai chỗ cơ thể ấm nồng kia
“Muội… muội…. Không phải muội… bị người ta tấn công sao? Muội…sao rồi?”, đúng rồi, sáng sớm, sau khi đã ký khế ước với kỳ lân xong xuôi, tanhanh chóng chạy về nơi đã ước hẹn. Ai ngờ, trên đường đi, ta lại nhìn thấy…nhìn thấy tiểu muội bị một lão già công kích, sau đó.… Đầu… đầu ta đau quá…
“Huynh nói mơ gì vậy, Khởi Tân, muội nào có bị ai tấn côngđâu. Huynh nhìn xem, không phải muội vẫn bình an đó sao?”, quay quay vài vòngtrước mặt Khởi Tân, Tuyết Lăng tự nhiên cười nói, khiến cho nhóc ta không khỏiphân vân, chẳng nhẽ, quả thực là do ta nằm mơ? Tất cà đều không có thật? Khôngđúng, nếu thế thì …
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/106410/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.