AdsNhẫn giới, ngọc lâu
Trong một căn phòng gần hoa viên muôn hoa khoe sắc, một namhài tuổi hãy còn nhỏ đang nằm ngủ thiếp đi trên chiếc giường màu vàng vô cùng đẹpđẽ. Khuôn mặt chàng đẹp tựa bức tượng được chạm trổ một cách cẩn thận, mái tócchàng đen nhánh, khẽ buông lơi, đôi mắt chàng mang màu thạch anh, mị hoặc nhântâm, hứa hẹn mai đây, chàng sẽ trở thành một mỹ nam vạn người si mê
Đứng trước chàng ta là một nữ tử với nhan sắc chim sa cá lặn,khoác trên mình bộ y phục mang màu của máu, khiến cho vẻ yêu mị của nàng ta trởnên càng rõ ràng, không thể che dấu
Ngắm nhìn khuôn mặt say ngủ của Thế Thành, Tử Vân bỗng cảmthấy trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác khác lạ, cảm giác trước nay nàng chưatừng có.
‘‘Tử Vân, muội đang suy nghĩ điều gì mà đăm chiêu vậy ?’’.Thanh âm ngọt ngào trên phát ra từ một nam tử tuấn tú với tà áo xám phiêu dậttrong không trung. Ngắm nhìn tri kỷ của mình, Đán Thần cảm thấy, giờ phút nàyđây, nàng… thật sự quá đẹp…
‘‘Thần lang, chàng nói xem, một ngày nào đó, chúng ta …chúng ta có thể có con với nhau không ?’’. Thiên hạ này, ai cũng biết, người vàyêu vốn không thể ở bên nhau, bởi như vậy là trái thiên ý, nghịch luật trời,nói gì đến việc có con với nhau. Bản thân ta biết, đây cũng chỉ là ước vọnghoang đường của ta mà thôi, thế nhưng, …
‘‘Tất nhiên là có thể rồi. Nàng nhớ phải sinh cho ta khôngchỉ một, mà là hai, là ba, thậm chí là mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178372/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.