AdsTại hậu viện, trong khu vườn tuyệt mĩ, bao trùm một màu xanhlá mơn mởn của chúng cây, muôn hoa khoe sắc, ong bướm bay lượn từng vòng trênkhông, tạo thành một bức tranh phong cảnh không gì có thể so sánh được. Giữakhung cảnh thần tiên đó là 9 vị mỹ nam, mỹ nữ, mỹ thiếu niên đang đứng xungquanh một tảng đá lớn, không ngừng quan sát vật thể trước mắt mình, thi thoảng,một số người trong bọn họ lại đưa ánh mắt của mình về phía lối vào, tựa nhưđang chờ đợi một ai đó vậy
“Nhị tỷ, tỷ nói xem, bao giờ thì chủ nhân giải quyết xong chuyệnvậy?”, tiểu hài áo đen dương to đôi mắt ngây thơ của mình đến với vị mỹ nữ áovàng lên tiếng hỏi, nhằm giải đáp thắc mắc hiện tại trong lòng của mình
“Tứ đệ, tiểu thư khi nào xong chuyện, người ắt sẽ đến hậu viện,còn bao giờ người xong, ta quả thực cũng không biết”, chầm chậm lắc đầu, HoàngĐiệp không khỏi khiến cho Hồng Tuyết một phen thất vọng. Đến ngay cả nhị tỷ,người đi theo chủ nhân lâu đến vậy, cũng không biết bao giờ người quay lại, xemra, …
“Tướng công, chàng đừng như vậy. Chàng cũng biết là lần này,chủ nhân phải đi làm một việc rất quan trọng mà. Đâu thế nhanh chóng ra đây vớichúng ta được”, nghĩ đến lão già khốn kiếp kia, Dạ Cơ không khỏi bực mình. Tấtcả chỉ tại lão ta, chủ nhân mới trở về với bộ dáng chật vật như thế. Cũng tạilão ta giăng kết giới, khiến cho vào giờ phút sinh tử, ta cùng các huynh đệ tỉmuội không thể ra ứng cứu chủ nhân. Nếu không do tảng đá kì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/106409/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.