- Mau nhìn xem! Người kia là ai?
Có người kinh ngạc kêu lên.
Tất cả mọi người của ba thế lực lớn chờ ở đây đều lập tức chạy tới, nhìn lại về phía bóng người máu chảy đầm đìa này.
Người này thoạt nhìn cực kỳ thê thảm, trên người đều bị máu tươi nhuộm đỏ, sắc mặt cháy đen, quần áo rách nát, còn muốn lôi thôi hơn cả ăn mày.
Tất cả mọi người là híp mắt cẩn thận quan sát. Người này ai à? Thế nào biến thành bộ dáng này?
Bọn họ nhìn một lúc lâu, vẫn không nhìn ra người kia là ai.
- Phương Lâm! Là Phương Lâm!
Vẫn là Mạnh Triều Dương là người đầu tiên nhìn ra, lập tức vui mừng bất ngờ kêu.
Nghe vậy, mọi người của Tử Hà tông đều mừng rỡ như điên, lập tức nghênh đón.
Lúc này đã cách sáu ngày, Phương Lâm mới đi ra!
Mọi người của Tử Hà tông là cao hứng tới hỏng rồi. Phương Lâm còn sống, đây quả thực là may mắn trong bất hạnh.
Nghiêm Trạch lao ra khỏi đoàn người, một tay đỡ Phương Lâm, nhét vài viên đan dược chữa thương vào trong miệng Phương Lâm:
- Sống sót là tốt rồi, sống sót là tốt rồi.
Nghiêm Trạch tuổi đã cao, thiếu chút nữa lại nước mắt tuôn rơi. Tuy rằng Thanh Kiếm Tử không đi ra, nhưng đi ra một Phương Lâm, coi như là không tổn thất quá thảm.
Đám người Tử Hà tông cũng đặc biệt kích động. Nhất là những người may mắn còn sống sót đã khôi phục lại, mỗi người đều kích động đến thiếu chút nữa khóc lớn lên.
Bọn họ có thể sống đi ra hang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379258/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.