Nơi sâu nhất trong hang động vô tận dưới lòng đất, nghĩa địa vạn thú biến thành một mảnh đống đổ nát, pháp trận màu vàng kia phát động một đòn cường hãn, phá hủy toàn bộ nghĩa địa vạn thú, vô số thi thể xương cốt của yêu thú biến thành tro bụi, cho dù là mấy thi thể đại yêu cũng ở trong khoảnh khắc tan thành mây khói.
Nhưng duy nhất chỉ có có một gốc cây nhân sâm mọc chân đang vui sướng chạy tới chạy lui ở trong đống đổ nát nghĩa địa vạn thú này, vừa chạy nó còn vừa hấp thu thi khí nồng đậm của nơi đây.
Đây là một gốc cây thi nhân sâm nghìn năm, chính là hấp thu thi khí còn sống sót, đồng thời thông linh tính, mở ra linh trí, có thể nói là đoạt thiên địa tạo hóa, so với nhân sâm nghìn năm bình thường càng ít ỏi hiếm thấy hơn.
Khi thi nhân sâm nghìn năm hút no thi khí, lại ngồi ở trên một đống lớn đá vụn, lặng lẽ tự suy nghĩ một chút cuộc sống của mình.
Trong lúc bất chợt, một bàn tay bẩn thỉu từ phía dưới đưa ra ngoài, bắt lấy nhân sâm nghìn năm, thiếu chút nữa dọa cho nó sợ gần chết.
Ầm ầm ầm!!!
Một bóng người từ bên dưới rất nhiều đá vụn che phủ đứng lên, đầy bụi đất, khắp gương mặt cháy đen, thình lình là Phương Lâm người đã biến mất ở dưới ánh sáng màu vàng tấn công.
- Đáng chết! Thiếu chút nữa thì không còn mạng!
Guong mặt Phương Lâm ngăm đen, bộ dạng này chật vật tới mức nào lại không cần nói nữa. Chỉ có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379257/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.