“Haha, không mang thẻ ngân hàng, lý do hợp lý!”Tống Tử Ngôn cười lớn một tiếng rồi nhìn về phái Tịnh Lâm: “Dì Tịnh Lâm, dì cũng không mang phải không ạ?”
“Ừm...”. “Ta mang theo...”. Còn chưa nói xong câu, Tống Tử Ngôn đã nhanh tay chộp lấy tấm thẻ ngân hàng của Lăng Thành vừa định đưa ra và nói: “ Tới đây xem nào, xem trong thẻ này có đủ đến 30 triệu không?”
Lúc này Giai Kỳ dậm chân mạnh một cái. Chính cô mỗi ngày chỉ cho anh ta 200 nghìn tiền tiêu vặt, thì làm sao trong thẻ anh ta có đến 30 triệu được chứ? Giai Kỳ có thể nhìn rất rõ tất cả mọi người ở xung quanh đang cố nén cười, và họ chỉ trục chờ chế giễu cô thôi.
Thế nhưng, chính cái thời điểm không ai để ý tới, Tiêu Diệu Vân chậm rãi đứng dậy, sắc đẹp của cô mê đắm lòng người, cô tỏ vẻ kinh ngạc: “Tôi... Tôi không nhìn nhầm đấy chứ?Ngân hàng Vọng Cơ, thẻ ĐEN?” Tiêu Diệu Vân làm cho tất cả mọi người phải im lặng vì ngạc nhiên. Chiếc thẻ ngân hàng vô cùng đẹp, toàn thân màu đen, phía trên dùng tơ vàng khảm kim cương, khắc một hình kim cương. Phía góc phải của thẻ còn khác hai chữ: Lăng Thành, thẻ ĐEN-ngân hàng Vọng Cơ? Đây là khái niệm gì vậy chứ? Tống Tử Ngôn có thẻ BẠC cần phải có 1 tỷ tiền tiết kiệm, trên thẻ BẠC lại còn có thẻ KIM CƯƠNG , yêu cầu ít nhất là cũng phải có 10 tỷ tiền tiết kiệm, trên thẻ KIM CƯƠNG còn có thẻ CHÍ TÔN, số dư trong thẻ này không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/3096432/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.