HaHa, Nghe thấy số tiền phải thanh toán, Lăng Thành suýt chút nữa là bị sặc vì cười. Cái tên Tống Từ Ngôn thật đáng buồn cười. Mỗi bàn một bình rượu, bình rượu kia người khác không biết chứ Lăng Thành chỉ cần liếc qua là đã biết, đây chính là Romanee Conti chính hãng, giá bán lẻ của nó đã là hơn 100 triệu một trai rồi, mà toàn hộ nhà hàng phát hơn 20 mấy bình.
“Chết tiệt, cô dám đùa giỡn với tôi à?” Tống Tử Ngôn luống cuống đứng lên gắt gỏng với nhân viên phục vụ: “Cả dòng họ Tống nhà chúng tôi có hơn 300 người, mà tính hết hơn 3 tỷ? Nhân gấp 10 lần số chi lên sao? Tới đây, mau mau gọi quản lý của các cô tới đây”. Hai cô nhân viên đứng liếc nhìn nhau với anh mắt bất lực, cuối cùng vẫn phải chạy vào gọi quản lý tới. Một lúc sau, quản lý nhà hàng đi tới, quản lý nhà hàng này là một người đàn ông, trông cũng khá trẻ tuổi, anh ta mặc bộ vest rất chỉnh tề và lịch sự: “Xin lỗi, anh có vấn đề gì cần tôi giúp?”. Tống Tử Ngôn tiến lên một bước, chỉ vào mặt quản lý nói to: “Quán của các anh không định làm ăn nữa hay sao? Các anh định nhân lên gấp mấy lần số tiền thực chi vậy hả? Anh có tin tôi sẽ tố cáo nhà hàng của các anh lên quản lý thị trường không hả?”. Người quản lý nhà hàng hít một hơi rồi thở ra nhẹ nhàng lấy lại bình tĩnh rồi nói: “Vậy thì tôi xin phép nói cho anh nghe ba điều. Thứ nhất, chính anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/3096434/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.