Dậm mạnh gót giày và nói: “Đánh đến khi nào anh ta gọi tôi một tiếng ‘mẹ’ mới thôi”. Lời nói vừa dứt, khoảng hơn 20 thanh niên trai tráng đưa tay ra rút lấy từng bộ côn tay ra và đang trong tư thế chuẩn bị sẵn sàng để lao ầm ầm vào đánh Lăng Thành túi bụi, Uyển Đình lúc đó không nhịn được sự thỏa mãn, cô ta còn cố tình đạp mạnh gót giày cao gót, đi về hướng Lăng Thành, rồi sau đó rút điện thoại ra bật chế độ quay video, chỉ cần Lăng Thành không chịu đựng được nữa và khi anh ta gọi ‘mẹ’ cô ta sẽ ghi hình lại và gửi cho Giai Kỳ xem!”
“Nếu tôi không gọi thì sao”? Lăng Thành chỉ cảm thấy buồn cười, đưa mắt nhìn Uyển Đình từ trên xuống dưới và nói: “ Vương Việt Bân - ông chủ của Hoa Giang Dạ Xuân; Tư Truy- ông chủ của Đông Lâu Lạc Hải; Lục Sơn Quân-tổng giám đốc công ty bất động sản Sơn Quân; Cửu Hạ Như Ân-tổng giám đốc tập đoàn mỹ phẩm Cửu An; Trạch Thụy-tổng giám đốc công ty dầu thô Kinh Bắc thành phố Đại Phong.
Chính là Vương Việt Bân, “Súc sinh” suýt chút nữa bị sợ chết khiếp, súc sinh này sao lại đánh cậu chủ hai được? Đi nhanh tới, giáng một cái tát thật mạnh vào mặt Nhật Tử Đằng.
“Cha”, Nhật Tử Đằng hét to lên một tiếng, suýt chút nữa là anh ta khóc lên vì cú tát đau điếng vừa rồi. “Cha nuôi, chuyện này... chuyện này... là do anh ta kiếm chuyện trước, anh ta đòi vào phòng 666 ngồi”. “Cha!”, “Cha nuôi!”. Nhật Tử Đằng trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/3096430/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.