Bejamin rất mê các tiết mục văn hoá cổ điển Việt Quốc, chính vì vậy tôi chọn một tác phẩm ca múa theo một tác phẩm cổ xưa.
Sảnh lớn trong dinh cơ của Triệu gia được trang trí lại cho giống mộtsân khấu. Cả dàn nhạc và đám Vũ Cơ minh hoạ cũng được Hồ Điệp vận đếnrồi. Phen này không thành công, thì tôi sao dám nhìn mặt chị nữa.
Khách khứa đã tụ tập đầy đủ trước sân nhà. Họ vui vẻ nói cười, nhấm nháp rượu trong bầu không khí lung linh rực rỡ ánh đèn. Đêm đã khuya và tiết mục đinh của lễ hội cũng phải bắt đầu. Tôi hít thở thật sâu, chầm chầmbước ra giữa sân khấu. Tất cả các ánh nhìn đều tập trung vào tôi, nhữngngọn đèn pha cũng lia hết về phía tôi. Mọi người chợt im bặt, chờ đợilắng nghe những gì sắp diễn ra.
“...Ngọc Hồ có đám chay tăng,
Nức nô cảnh Phật, tưng bừng hội Xuân.
Thưởng xuân sinh cũng dạo chơi,
Thơ lưng lưng túi, rượu vơi vơi bầu.
Mảng xem cây phạm thú mầu,
Vầng kim ô đã gác đầu non tê.
Tiệc thôi ai nấy cùng về,
Gió chiều lay bóng hoa lê la đà.
Bên cầu đàn lũ năm ba,
Thần tiên trước mắt ai là kẻ hay !
Sinh vừa tựa liễu nương cây,
Lá hồng đâu đã thổi bay lại gần.
Mắt xem mới tỏ dần dần,
Mấy dòng chữ viết ba vần bốn câu.
Trông qua lặng ngắt giờ Lâu,
Ấy ai thả lá doành câu ghẹo người.
Vừa toan họa lại mấy lời,
Gió hương đâu đã bay hơi nồng nàn...”(trích ‘Bích câu kỳ ngộ’ – Khuyết danh)
Đó là một điển tích cổ rất nổi tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-che-lap-muon-ngan-thuong-nho/1539588/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.