Ngu Cốc Thu rời khỏi bàn tròn, khi được thanh niên mặc hoodie dẫn về phía sàn nhảy, cô vô thức liếc nhìn bóng lưng của Thang Tuấn Niên một cái.
Xung quanh rất nhiều người, nhưng cô lại cảm thấy bóng lưng anh trông thật cô đơn.
Đợi đến lúc hoàn hồn, cô đã dừng bước, rồi nói với thanh niên mặc hoodie: “Thôi vậy, anh vẫn là đi tìm người khác nhảy nhé, xin lỗi.”
Mặt anh ta sụ xuống: “Tôi rốt cuộc là kém duyên đến mức nào vậy trời!”
“Không phải không phải, chỉ là tôi chỉ muốn nhảy với người tôi thích thôi.” Ngu Cốc Thu chỉ chỉ vào bóng lưng của Thang Tuấn Niên, “Người tôi thích ở ngay đó, tôi không muốn bỏ anh ấy lại rồi tự mình đi nhảy.”
Thanh niên giật mình đến biến sắc: “Trời đất ơi, sao cô không nói sớm, tôi chẳng phải biến thành cái kẻ độc ác chuyên phá đôi uyên ương rồi còn gì!”
Ngu Cốc Thu bật cười ha ha: “Nào nghiêm trọng đến thế đâu.”
“Vậy tức là huề nhau rồi, rượu cô cũng không cần mời tôi nữa.”
Thanh niên phẩy tay, ra hiệu sẽ tự đi tìm người khác nhảy. Đi được hai bước, anh ta lại quay đầu, chớp mắt với cô một cái: “Nhìn kỹ thì hai người đúng là rất xứng đôi.”
Ngu Cốc Thu sững lại, định nói cảm ơn nhưng lại thấy kỳ kỳ, không biết phải làm sao, chỉ có thể luống cuống chạy đi.
Cô tới quầy, gọi lại một lon soda, chọn một chỗ dễ quan sát Thang Tuấn Niên và Lâm Thục Tú đang nói chuyện. Cô cứ thỉnh thoảng liếc sang, trái tim vốn treo lơ lửng lại rơi xuống, xem chừng bầu không khí vẫn hòa thuận, không có dấu hiệu ai hất tay bỏ đi.
Cô cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-bien-ngap-ngan-nghiem-tuyet-gioi/5034317/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.