Hàn Ngọc Tuyết Băng vốn là một nàng tiểu thư nhà giàu, luôn luôn được người thân trong gia đình thương yêu hết mực, có thể nói được hưởng ngàn vạn sủng ái, chưa từng phải biết đến khổ đau là gì. Thừa hưởng nét đẹp và tài năng của bố mẹ, cô giống như một thiên thần được gửi xuống nơi nhân gian, làm cho trái tim bao chàng trai mê đắm. Đã từng là một con người ấm áp, biết vui vẻ, biết đùa nghịch, nhưng cuộc đời thật biết trêu ngươi, nó cho cô gặp hắn, để rồi làm trái tim của cô tan nát, cướp sạch đi những cảm xúc của trái tim để còn lại đây trơ trọi một người con gái bị giá lạnh xâm chiếm, cô không thể nào đặt niềm tin của mình vào một ai nữa, cũng không tình nguyện trao tấm chân tình cho bất kì ai khác, tự vây mình trong nỗi cô độc hết ngày này qua tháng khác.
Nhưng cho dù là ai đi chăng nữa, hễ cứ còn sống là trái tim còn đập, và chẳng bảo giờ có thể làm chủ được cảm xúc của chính mình. Tự nhủ với lòng rằng sẽ không bào giờ tin vào thứ tình yêu mong manh lại dễ vỡ ấy nữa, nhưng khi gặp người kia, vì sao chính cô lại cảm thấy dường như mình trở nên khác lạ, tưởng như cảm xúc đã chết rồi nay bỗng như sống dậy, từng lớp tuyết đọng khẽ khàng tan ra, để lộ một cõi lòng đầy vết xước. Anh bằng cách của mình, tự tay sưởi ấm cho cô, khiến cho cõi lòng cô rung động. Dù có cố gắng chối bỏ thế nào đi chăng nữa thì sự thật cũng là cô lại yêu rồi, và lần này nhất quyết sẽ không muốn buông tay.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.