Nó sắp xếp lại đống đồ đạc kia, mặt nó bây giờ nhìn xanh xao hết mức, vẫn còn koong quên được cảnh tượng ngày hôm qua. Lúc nó lên đến chỗ đứa bé, nó đã nhìn thấy chiếc bông tai của mẹ được gắn vào trên chữ G, lúc đó nó thực sự rất muốn lấy chiếc bông tai đó nên cứ đứng đó đợi chữ G ngả xuống thì lấy. Nó nghĩ lại mà tự trách bản thân tại sao lúc đó mình ích kỷ vậy, muốn lấy lại kỷ vật của mẹ mà sao lại cướp đi sinh mạng của một đứa trẻ chứ. Nếu không phải có hắn lên kéo đi kịp thì chắc nó sẽ vô cùng hối hận mất. Đánh tan những suy nghĩ vẩn vơ của nó, nhỏ hét:
-Mày tính sắp xếp tới mai luôn sao, có vài thứ mà từ nãy tới giờ - nhỏ chạy đến bên giường, phụ nó xếp đồ
-Ừ.. – nó bơ phờ đáp lại, tay vẫn gấp quần áo
-Hôm qua mày làm tao lo quá! Mày có biết tao đã khóc sưng hai mắt đây này – nhỏ nói trách móc rồi còn lấy tay chỉ lên hai mắt
-Xin lỗi nha - - nó nháy mắt áy náy
-Xí..nhìn mày tao thừa biết chuyện gì xảy ra, mà cái vụ gãy chữ đấy là có người cố tình
-Ừ
-Mày biết
-Phải
-Sao mày không nói
-Mãi tới lúc nhân viên nói không thể tắt điện tao mới biết có người, nên làm sao mà thông báo chứ - nó nhún vai vô tội
-Hừ… làm nhanh lên còn đi, mai chúng ta phải đi học rồi - nhỏ cạn lời luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-bang-toi-se-suoi-am-trai-tim-em/1944910/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.