Giaosu...
tớ đã trở lại.....
vẫn ăn hại như xưa...
---------------------------------------------------------------------------------------------
Để mặc những ánh mắt khó nhìn về phía nó, quay sang ông Hiệu trưởng đứng ngẩn tò tế không biết gì làm ông giật mình vì câu nói lạnh băng của nó:- Vậy em ngồi đâu ạ?
- Bàn cuối cùng- Ông chỉ tay vào ban trống cuối lớp, ns vui vẻ về chõ, khi về chỗ, nó đi ngang qua hai người đang đơ kia, võ nhẹ làm họ giật bắn mình
- không sao chứ, ta lại gặp nhau rồi! - sau đó nó đi về chỗ ngồi của mình
Nhất thời chưa nhận ra được nó là ai vì bộ dạng lúc này rất khó đoán.
- Ê! Đứa này nhìn quen quen- Ngọc nhìn về nó
- Ừ! Anh thấy nó rất quen, xem kĩ lại, haizz.. rốt cuộc vẫn không nghĩ ra.- Vũ lắc đầu khó hiểu ( anh Băng đấy!)
- Anh nhìn kĩ rồi, nếu như bỏ kính ra thì nó giống.. giống...
- Giống nó!! - âm lượng hai người phát ra không kính động đến bất cứ ai, chỉ họ mới nghe được.
- mà sao nó lại ở đây? Chả phải nó ở Mỹ sao? - Ngọc trầm tư nhìn Vũ
- Anh cũng không biết sao nó lại ở đây nữa. Phiên này nó về chắc chắn không có gì là tốt rồi! - Anh than ngắn thở dài.
Hôm nay hắn không đi học vì lý do của bang phái hắn. Từ đâu đó có ánh mắt ghen tỵ nhìn nó
" Tại sao cậu ta lại được ngồi gần anh Khánh chứ, mà rốt cuộc mình sao vậy nè,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-bang-toi-se-suoi-am-trai-tim-em/1944867/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.