Rời khỏi Thần cung
Sắc mặt của nam nhân theo phía sau khẽ biến, trầm giọng
nói: “Vậy thì… Chúng ta nên làm gì bây giờ, điện hạ?”
Cánh quạt giấy màu trắng khe khẽ phe phẩy, Uất Trì
Diệp Hoành hồi lâu mới nói ra một câu: “ Cái gì cũng không được làm, tĩnh quan
kỳ biến
Có nhiều sự việc vẫn còn chưa xác định được rõ, Ưng
Trảm đã biết việc Mặc Uyên đang ở Khải Lăng thành, nhưng có tiếp tục tiến quân
nữa hay không? Còn có triều đình đang rung chuyển kia, sẽ xử lí việc tồn tại
của Thần cung này thế nào? Tất cả việc này vẫn còn không biết được, nói chung
việc Thần cung bại lộ khiến thật nhiều sóng gió xảy ra, bọn họ chỉ có thể lẳng
lặng quan sát động tĩnh của đối phương, mới có thể biết được tiếp theo nên làm
thế nào.
Trong lòng Uất Trì Diệp Hoành thoáng có chút mỉa
mai, thật kì lạ, chẳng hiểu tại sao, bắt đầu từ lúc nào mà hắn cứ có cảm giác bất
an, lo lắng cho người kia, lo lắng không biết hắn có thoát được không, lo lắng
đến lúc phải đối mặt, nhưng cũng nghĩ đến dã tâm nhất định có ngày phải nghiền
nát hắn dưới chân, đến lúc đó… nhưng hay là Hồ Duệ thực không thể có khả năng
đó…
Gió thổi qua ngọn cây, làm nhiễu động rừng
tùng vắng vẻ, lại càng làm nhiễu động nhân tâm.
Bên trong Thần Cung, quang cảnh vắng vẻ.
Nơi ngưỡng của, thân ảnh trong bộ quần áo đỏ máu vẫn ngồi yên như cũ, Ca Nhi tựa người vào cửa, ánh mắt đăm chiêu xa xăm nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537205/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.