Tư Ngọc Tư Lan bị cơn giận dữ của thân hình nhỏ nhắn
trước mắt hù dọa đến giật mình há hốc tại chỗ không nói nên lời, tiếp đó, nàng
đẩy phá sự ngăn cản của hai người bọn họ!
“Cô nương!”
Cơ thể mỏng manh đụng vào một bức tường thịt cứng chắc,
Lạc Cơ Nhi than nhẹ một tiếng, suýt nữa đứng không vững, một cánh tay thoắt với
tới, rất nhanh vững vàng nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của nàng, giúp nàng ổn định
thân thể.
Phía sau Tư Ngọc Tư Lan vội quỳ xuống: “Nô tỳ tham
kiến hoàng thượng!”
Lạc Cơ Nhi giật mình, đôi mắt trong suốt ngước lên,
liếc một cái về phía đôi mắt thâm sâu của vị đế vương kia. Dung mạo lạnh lùng
kia đang nhìn đến nàng trong phút chốc trở nên si dại, nắm cánh tay nàng cũng
dường như trở nên vi diệu… Dưới ánh trăng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của
nàng hiện ra lộng lẫy, cơ thể mềm mại mang theo hương thơm mát được bao phủ giữa
bộ cẩm bào hồng nhạt tinh xảo, giống như đứa trẻ mới sinh.
Vì tranh chấp chiến sự phiền nhiễu, một tháng không
đi gặp nàng được, trong lòng Mặc Húc bị dục vọng trào dâng, phải chịu đựng sự
cường liệt như thế từ lâu đã khiến hắn muốn phát điên.
“Y phục rất hợp với nàng.” Lời nói có chút khô khan,
hắn nhẹ giọng thì thầm, có phần ám muội.
Trong lòng cơn tức giận còn chưa nguôi, Lạc Cơ Nhi
thừa dịp hắn đang si dại ra sức tránh vòng kìm kẹp, vô thức thụt lùi vài bước.
Cảm xúc đang tốt đẹp bỗng nhiên rút ra khỏi tầm tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537184/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.