Trong khoảng thời gian ngắn, đao kiếm giương khắp đại
điện, tất cả các cấm vệ quân đều rút gươm ra hướng tới, mắt nhìn chằm chằm
vào nam tử nghiêm nghị khuôn mặt lạnh lùng, thân mang y phục đen toát lên vẻ đẹp
hào hoa kia.
“Được rồi…”Mặc Húc chấm dứt cuộc tranh cãi của họ,
im lặng đưa ánh mắt sâu thẳm nhìn hai bên rồi hướng về Uất Trì Tuyết, “Trẫm tưởng,
ở đây nên có một người hiểu rất rõ nguyên do …. Uất Trì Công chúa,
còn không định mở lời giải thích?”
Tất cả ánh mắt đồng loạt hướng tới, Uất Trì
Tuyết có hơi giật mình, nhất thời cảm giác như có bao nhiêu mũi nhọn trên
lưng.
“Ngươi muốn ta nói là ta phải nói, như vậy chẳng phải
thật mất mặt sao?” Đi nước cờ này trong lòng nàng không khỏi lo lắng, nàng chậm
chạp không muốn đi, dù cho sợ cũng hướng về phía nam tử kia thản nhiên kiêu
hãnh, một khi mở miệng, nàng sợ là không còn cơ hội được ởbên cạnh người ấy nữa.
“Hừ! Yêu nữ, lúc này ngươi đang ở trong tay chúng
ta, nếu không nói ra, thì sẽ đem xác ngươi trả lại cho Hồ Duệ!” Lạc tướng quân
thấp giọng quát.
Đôi mắt lợi hại sắc nhọn như con dao nhỏ nhìn chằm
chằm về phía tướng quân, Uất Trì Tuyết bĩu môi lạnh lùng đáp lại : “Nếu như ta
sợ chết, có thể một thân một mình đến Lạc Anh quốc sao? Ngươi giết ta sao? Ta cầu
cùng chết với phu quân muốn còn không được chứ?
Mặc Uyên hơi nhíu mày, con ngươi lóe lên nhìn nữ tử kia, vẻ mặt nàng không hề sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537174/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.