: Xông vào Yến viên
Trong phút chốc, đèn đuốc sáng trưng trong đại điện
, một nỗi kinh hoàng bao trùm.
Lúc này Mặc Húc cuối cùng cũng đã biết
được. Không phải là hắn không hề phòng bị. Nhưng như vậy cũng tốt, thời khắc
này hắn đợi lâu lắm rồi…. Ánh mắt lạnh thấu xương nhìn thẳng vào nam tử mà
toàn thân đang tỏa ra khí phách ưu nhã kia. Mặc Húc trầm giọng nói : “
Người đâu, bắt hắn cho trẫm!”
Giọng nói trầm trầm vang vọng giữa đại điện. Trong
nháy mắt toàn bộ cấm quân rút nhanh đao kiếm, bao vấy lấy hắn.
Lúc này, Phong Dực đột nhiên từ trên phi thân xuống,
quỳ gối trước mặt Mặc Uyên, tiếng nói lạnh lẽo không có chút cảm tình : “ Vương
gia, ở đây cứ giao cho thuộc hạ.”
Công công bên cạnh đã sợ đến hồn bay phách lạc, vốn
định lớn tiếng tri hô, nhưng lại không cách nào mở miệng nổi, lúc này từ
ngoài điện chỉ mơ hồ nghe được có tiếng kêu sợ hãi liên tục không ngớt, càng
ngày càng đến gần
Trong điện, mọi người dường như nín thở nhìn ra cánh
cửa điện đóng chặt, qua hồi lâu mới phát hiện ra ngoài kia xuất hiện ánh lửa mờ
ảo. Tất cả nhanh chóng lùi về phía cửa sổ, ngoài cửa tiếng kêu bước
chân vội vã cùng với tiếng kêu cứu thảm thiết ngày càng vọng rõ : “ Người đâu,
xảy ra hỏa hoạn rồi, mau ra cứu hỏa !”
Lửa cháy hừng hực đem từng cuộn khói đen in rõ trên
nền trời, còn như muốn đem cả đại điện chôn vùi. Mọi người trở tay không
kịp!
Sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537175/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.