Cho dù là ngươi ta cũng đánh
!
“Được, ngươi giỏi lắm…”
Thiếu niên kia toàn thân tỏa ra hàn khí thấu xương,
rút kiếm trong tay của tên thị vệ đứng bên cạnh, lập tức đâm tới, hướng thẳng
đến nữ tử ngang ngược kia, “ Lấy roi của ngươi ra đi! Ta quyết đấu với
ngươi!”
Âm thanh vang vọng quanh quẩn nơi đình viện làm Uất
Trì Tuyết giật mình, ngay lập tức, môi nàng buông nét cười nhạt, “ Chỉ bằng
ngươi mà muốn đấu với ta sao?”
Trong ấn tượng của nàng, thiếu niên trước mặt thật
quá mức non nớt, dù cho không kể đến tuổi tác của hắn đi, cả khí chất thì
cũng thua rất xa nam tử mà nàng hâm mộ, vậy mà có gan đến đây cầm kiếm khiêu
chiến với nàng… A, thật đúng là không biết tự lượng sức mình mà!
“ Đúng, chỉ cần ta thôi!” Mặc Kỳ khí phách
nói, gương mặt tuấn dật có vài phần vượt tuổi, “ Ta thật nhẫn nhịn ngươi
đã lâu, thế nhưng ngươi dám làm bị thương người của ta, dám phái người đi ám
sát Lạc Nhi, ta sẽ không nhịn ngươi nữa!!”
Uất Trì Tuyết từ từ rút roi ra, đôi mắt nhìn
chàng tràn đầy ý châm chọc: “ Hừ, làm sao ngươi dám kết luận, ta ám sát người của
ngươi?”
“ Ta cóc cần đợi ngươi xác nhận, chính là từ trong
miệng ngươi nói ra, tất cả là âm mưu của ngươi, thật là chó má mà! Ta nói lại lần
nữa, rút roi của ngươi ra đi!” Thiếu niên đã không còn kiên nhẫn nữa, ánh
mắt tối đen tràn đầy sát khí.
Chết tiệt…
Uất Trì Tuyết cắn chặt môi dưới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537171/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.