Lễ cập kê tuổi 15.
Trong vườn khuya tĩnh mịch, dưới ánh trăng, Mặc Uyên
chậm rãi bước đến.
Thấp thoáng bóng dáng một thiếu nữ trong y phục trắng,
cơ thể nhỏ nhắn, mái tóc đen dày phủ lên đôi bờ vai gầy, tỉ mỉ xếp trong lòng
bàn tay một bông hoa sen giấy, nhìn qua ngọn nến cháy giữa không trung, đột
nhiên làm lòng hắn nổi lên một sự ấm áp khó tả.
Hắn ngừng thở bước tới gần nàng, sợ rằng sẽ hù dọa
bóng dáng bé nhỏ như tiên nữ kia.
Hai tay cầm lấy hoa sen giấy kia, từ từ đưa vào
trong nước, trong nháy mắt đầu ngón tay chạm vào làn nước lạnh giá làm nổi lên
những gợn sóng lăn tăn….
Lạc Cơ Nhi giương đôi mắt lên, chăm chú nhìn vào ánh
trăng trong đêm .
Ánh nến chiếu càng rõ hơn, soi rọi hai tay nàng đang
buông lỏng trước ngực, hàng mi dày thanh tú trên khuôn mặt an tĩnh kia
hoàn toàn khép lại.
Mặc Uyên chậm rãi bước đến gần nàng.
Dường như nghe được tiếng bước chân rất khẽ từ phía
sau, Lạc Cơ Nhi vừa mở mắt định quay đầu lại thì bất ngờ bị lồng ngực ấm áp kia
cầm giữ, hắn cứ vậy mạnh mẽ ôm lấy thân hình nhỏ bé trắng như tuyết vào lòng
mang theo bao nhiêu dịu dàng và nhớ thương mãnh liệt.
Lạc Cơ Nhi cả kinh cuộn bàn tay đứng dậy, hắn vẫn ấm
áp dịu dàng , một giọng nói nhẹ nhàng truyền đến: “Nàng đang muốn làm gì?”
Trong mắt hắn nhìn rõ được dáng vẻ
tiều tụy của nàng.
Không thể ngờ được hắn lại tự nhiên xuất hiện ở nơi này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537162/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.