“Đủ rồi!” Thừa lúc hắn lơi lỏng, Lạc Cơ Nhi
hung hăn thoát ra khỏi vòng tay ôm ấp của hắn, đôi mắt ứa lệ gắt gao theo dõi hắn.
“ Ta không phải là kỹ nữ, không phải lúc nào ngươi cần, ta liền phải thỏa mãn
ngươi! Uyển nghệ quán có cả đống nữ nhân đang chờ người sủng hạnh, người tìm ai
cũng được, nhưng đừng đụng đến ta!”
Trên môi cảm giác có vị máu tanh rỉ ra, nữ tử xinh đẹp
lại đột nhiên rời khỏi lòng mình, làm Mặc Uyên đột nhiên thanh tỉnh!
Trái tim cảm thấy xót xa đau đớn, thì ra, ta đã làm
nàng tổn thương sâu sắc đến vậy.
Dược tính của mị dược càng lúc càng mạnh, Mặc Uyên
suýt nữa không khống chế được mình, đôi mắt nặng nề nhắm lại, rồi mở ra,
trên khóe môi thoáng tràn ra một nụ cười gần như là tuyệt vọng. Thì ra, có lúc
chính ta cũng trở nên khốn đốn như vậy trước mặt nàng…
Trên bàn đang bày một mâm trái cây, ở giữa đó có một
thanh chủy thủ, Mặc Uyên nheo mắt, rướn người bắt lấy chủy thủ, hung hăng đâm mạnh
vào vai trái của mình.
“…”
Đôi môi tuấn dật của hắn thốt ra một tiếng kêu đau đớn,
cơ thể hắn lảo đảo run rẩy, cố gắng tựa vào bàn.
Lạc Cơ Nhi kinh hoảng áp vào cửa, nhìn thấy vệt máu
đỏ tươi đang tràn ra, hòa vào hỉ phục đỏ thắm của hắn, bỗng chốc thấy lòng đau
đớn!
“Nàng không muốn, ta sẽ không ép nàng…” Mặc Uyên yếu ớt thở ra, tay càng nắm chặt lưỡi dao, gắng sức đổi lấy vài phần tỉnh táo khi mà mị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537158/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.